Giọng Bùi Tử Hành thấp và khẽ khàng nhưng Sở Thâm lại nghe rất rõ.
Lần này coi như không nghe thấy. Nói cách khác, nếu có lần sau, thứ chờ đợi anh ta sẽ là sự trừng phạt đáng sợ và khắc nghiệt! Đây là lần đầu tiên Bùi Tử Hành nói chuyện với anh ta bằng giọng điệu như vậy.
Rồng có vảy ngược, chạm vào là chết ngay.
Nhìn con rồng trong loài người bước từng bước rời đi, tim Sở Thâm đập như trống dồn. Lúc này anh ta mới phát hiện mồ hôi lạnh sau lưng đã thấm ướt áo. Anh ta cảm thấy có phải tối nay mình trúng tà hay không? Bằng không sao lại ngu xuẩn thế, không biết sống chết lại xúc phạm đến điều cấm kỵ này. Trong biết bao năm tháng tiếp xúc với ông chủ nhà mình, đáng lẽ anh ta phải sớm học được rằng, có một số người và việc chỉ cần làm theo mệnh lệnh là được, không nghe ngóng hỏi han mới là lựa chọn chính xác nhất.
Sau đêm hôm đó, anh ta đè chuyện này xuống đáy lòng, ngậm miệng không hề đề cập tới nữa.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com