Trên máy bay, Tiểu Miêu Miêu ngồi trên đùi Hạ Kỳ, lục tới lục lui trong balo, như đang tìm thứ gì đó.
Hạ Kỳ rời mắt khỏi máy tính bảng trong tay, nghi ngờ nhìn Tiểu Miêu Miêu: "Em đang tìm gì đó Miêu Miêu?"
Tiểu Miêu Miêu bận rộn đến nỗi không có thời gian trả lời Hạ Kỳ, khi chạm vào một vật to như quả cầu pha lê thì nhếch môi cười: "Tìm được rồi."
"Cái gì vậy?" Hạ Kỳ tò mò nhìn về balo nhỏ của Tiểu Miêu Miêu.
"Cái này."
Tiểu Miêu Miêu lôi đồ trong balo ra cho Hạ Kỳ xem. Khi Hạ Kỳ thấy rõ thứ trên tay Tiểu Miêu Miêu thì khuôn mặt tuấn tú hơi biến sắc.
Mặt cậu sa sầm, giọng trầm thấp như đè nén gì đó.
"Em lấy ở đâu ra vậy?"
Tiểu Miêu Miêu chớp mắt: "Mẹ Ngọc cho đó."
Thật ra cái này là cô bé lấy từ trong hộp socola cho Ngọc Mạn Nhu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com