"Gào? Gào? Gào?"
Vẻ mặt con Thất Mạch Bạo Hùng kia cũng hoàn toàn mờ mịt.
Vốn tưởng rằng đối phó với một tên con người chỉ có cảnh giới Tông Sư sẽ rất dễ dàng, vui vẻ, giơ chân là nghiền nát được luôn. Ai biết người này vừa xông lại, liền ôm lấy chân nó. Nó còn chưa kịp phản ứng, đã bị ném văng ra ngoài.
"Gào cái gì mà gào!"
Ngay sau đó, nó nghe được tiếng nói của người thanh niên vang lên, cùng lúc đấy, chỉ thoáng cái mà đầu nó đã đập thẳng vào thành lồng sắt.
Ầm ầm ầm ầm!
Cả thân hình to lớn của Thất Mạch Bạo Hùng không ngừng mà tiếp xúc thân mật với cái lồng sắt, đập bên trái rồi lại đập bên phải, đầu choáng mắt hoa, cũng sắp nôn ra máu.
Một con Thất Mạch Bạo Hùng khác không nghĩ tới người này lại mạnh như vậy, đập cho bạn của nó ngã tới ngã lui, nó tức giận kêu lên một tràng, vừa định lấy đà xông tới hỗ trợ.
"Muốn cứu nó? Cho mày đấy!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com