"Đây là tình huống gì?"
"Lẽ nào, hai con thú Hổ Đầu bị bệnh?"
"Bệnh cái bất mà bệnh. Lẽ nào ngươi không nhìn thấy sao, đó là bị dọa sợ..."
"Hắn nói 'nếu các ngươi không ngã xuống, ta không có cách nào thông qua cửa ải', hai con này liền sợ đến mức ngã sấp xuống..."
Sau một khoảng im lặng, tất cả mọi người bắt đầu vò đầu bứt tóc, đều muốn phát điên rồi.
Chỉ thấy có dã thú liều chết đánh lại, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Chỉ thấy có dã thú cao ngạo vô biên, không nể nang bất kỳ kẻ nào.
Nhưng chưa từng thấy qua có loài dã thú nào, còn chưa đánh mà nằm thẳng cẳng ra đất giả chết.
Rốt cuộc các ngươi sợ cái tên này tới mức nào?
"Vừa ra tay đã khiến cho thú Hổ Đầu vốn được xưng là hung mãnh phải khiếp sợ đến mức nằm trên mặt đất giả chết?"
La Đường và Phương Tiến lặp lại mà thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.
Có cần khoa trương như vậy hay không?
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com