Trương Huyền tỉnh lại, không khỏi giơ tay bóp trán.
Lần này, lượng tri thức tích góp được vào trong thư viện từ trước đó quá nhiều, cho nên thời gian hắn hôn mê cũng dài hơn.
Chỉ có điều, thu hoạch cũng cực lớn.
Võ công, luyện đan, thuần thú, thư họa, y đạo, danh sư, độc sư...
Tri thức của rất nhiều chức nghiệp không ngừng xoay quanh ở trong biển ý thức. Tất cả đều đã trở thành của hắn, không cần phải tiêu tốn tinh thần và thời gian để đi tìm kiếm trong thư viện nữa.
Người khác muốn học tập được ngần này tri thức, cho dù nắm giữ năng lực chỉ nhìn một lần là không quên được, thì cũng phải tốn mất mấy chục năm cũng chưa chắc đã làm được. Hắn chỉ tốn mất một đêm thêm nửa ngày.
Nếu để cho người khác biết được, nhất định sẽ phun máu vào mặt hắn mất.
Cái gì mà thiên tài, Danh Sư cao cấp, nếu so sánh với cái tốc độ tiếp thu tri thức này, thì cũng chỉ là mây bay mà thôi.
Căn bản là không thể nào so sánh được.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com