webnovel

Thư viện Thiên Đạo

Trương Huyền – một nhân viên quản lý thư viện ở trái đất gặp phải hỏa hoạn, linh hồn xuyên tới dị giới trở thành một thầy giáo trong học viện Hồng Thiên. Thật không may, đây lại là gã thầy giáo thê thảm nhất học viện, thậm chí còn từng khiến học trò tẩu hỏa nhập ma. Đối mặt với tối hậu thư của học viện Hồng Thiên, Trương Huyền vận dụng hết những chiêu trò làm màu học được trong kiếp trước để dụ dỗ học trò. Lừa gạt được đứa học trò đầu tiên, Trương Huyền cũng mở ra bàn tay vàng của người xuyên không – một tòa thư viện Thiên Đạo thần bí. Chẳng lẽ sau này đánh nhau, người ta phi kiếm, còn mình phi sách? Yên tâm đi, đây là bàn tay vàng bá nhất quả đất! Thư viện Thiên Đạo, hình thành sách vở, ghi chép khuyết điểm của bất cứ người hay vật nào mà Trương Huyền nhìn thấy. Từ nay, con đường thu nhận học trò, chỉ điểm tu luyện, trở thành danh sư của Trương Huyền chính thức bắt đầu. Năm học trò, năm hoàn cảnh, năm tính cách, năm con đường tu luyện khác nhau, ngày đầu lên lớp lại đều tâm phục khẩu phục, quyết theo thầy Trương Huyền tu luyện để trở thành cao thủ. Nhưng thầy giáo không chỉ cần dạy dỗ học trò, còn cần đối phó đồng nghiệp gây sự, phụ huynh nghi ngờ, đồng thời không ngừng nâng cao thực lực của bản thân. Con đường làm màu của kẻ "nắm thóp" cả thế giới sẽ ra sao?

Heng Sao Tian Ya · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
490 Chs

Chương 171: Lão gia, ngài đã về rồi

Biên tập viên: Nguyetmai

Lạch tạch!

Đang hãi hùng đến sống dở chết dở, đầu óc như muốn phát điên, bỗng cả hai trông thấy một cụ già sải bước đi đến.

Nhìn thấy người này, đám đông đều lộ vẻ cung kính, đồng loạt dạt ra hai bên, nhường lối cho cụ.

"Đây là… Nhân Nghĩa Cửu Thiên, Chương lão gia?" Trương Liêu không khỏi nuốt nước bọt.

"Nghe nói Chương lão gia đã trên 90 tuổi, 30 năm trước đã đạt đến cảnh giới Thông Huyền viên mãn… Đương nhiên, cụ ấy được mọi người tôn kính không phải vì tuổi cao, thực lực mạnh, mà là… cụ ấy từng là nhà giáo ưu tú ở học viện Hồng Thiên. Học trò của cụ trải khắp thiên hạ. Trong các cao thủ đang có mặt, gần một nửa đã từng là học trò của cụ ấy… Nhưng cụ ấy đến đây làm gì?"

Trương Mặc cứ há hốc miệng ra, giống như ngậm cả quả trứng vậy.

Vị Chương lão gia này, hai mươi năm trước đã hiếm khi xuất hiện ở chốn đông người. Bệ hạ Thẩm Truy gặp mặt, còn phải gọi cụ ấy là thầy. Cụ ấy chạy đến chỗ này làm gì chứ?

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com