webnovel

Thư viện Thiên Đạo

Trương Huyền – một nhân viên quản lý thư viện ở trái đất gặp phải hỏa hoạn, linh hồn xuyên tới dị giới trở thành một thầy giáo trong học viện Hồng Thiên. Thật không may, đây lại là gã thầy giáo thê thảm nhất học viện, thậm chí còn từng khiến học trò tẩu hỏa nhập ma. Đối mặt với tối hậu thư của học viện Hồng Thiên, Trương Huyền vận dụng hết những chiêu trò làm màu học được trong kiếp trước để dụ dỗ học trò. Lừa gạt được đứa học trò đầu tiên, Trương Huyền cũng mở ra bàn tay vàng của người xuyên không – một tòa thư viện Thiên Đạo thần bí. Chẳng lẽ sau này đánh nhau, người ta phi kiếm, còn mình phi sách? Yên tâm đi, đây là bàn tay vàng bá nhất quả đất! Thư viện Thiên Đạo, hình thành sách vở, ghi chép khuyết điểm của bất cứ người hay vật nào mà Trương Huyền nhìn thấy. Từ nay, con đường thu nhận học trò, chỉ điểm tu luyện, trở thành danh sư của Trương Huyền chính thức bắt đầu. Năm học trò, năm hoàn cảnh, năm tính cách, năm con đường tu luyện khác nhau, ngày đầu lên lớp lại đều tâm phục khẩu phục, quyết theo thầy Trương Huyền tu luyện để trở thành cao thủ. Nhưng thầy giáo không chỉ cần dạy dỗ học trò, còn cần đối phó đồng nghiệp gây sự, phụ huynh nghi ngờ, đồng thời không ngừng nâng cao thực lực của bản thân. Con đường làm màu của kẻ "nắm thóp" cả thế giới sẽ ra sao?

Heng Sao Tian Ya · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
490 Chs

Chương 147: Cho tôi theo học với cậu được không?

Biên tập viên: Nguyetmai

"Hả? Thương… thương ý?"

Thân thể Vương Sùng chao đảo, suýt té xỉu ngay tại chỗ.

Thật không hả trời?

Sao ngươi biết thi triển thương ý, hơn nữa còn thuần khiết đến thế!

Trong lòng ông đang hết sức kinh hãi, nhưng ngước mắt lên lại nhìn thấy cái bản mặt ngượng ngùng của Trương Huyền, khiến ông ấy chỉ muốn hộc máu.

Ngượng ngùng, ngươi ngượng cái bất à!

Đại ca à, không ai chơi nhau vậy chứ. Chẳng phải ngài bảo chưa từng học thương pháp sao? Chẳng phải ngài bảo không biết thương ý là cái giống gì sao?

Tôi bắt đầu học thương từ khi mới 8 tuổi, đến bây giờ đã hơn bốn mươi năm rồi, suốt ngày chìm đắm trong ấy, mà còn cách thương ý một khoảng xa vời… Ngài làm ơn giải thích cho tôi nghe, thương ý khủng khiếp này rốt cuộc là sao?

Chẳng phải ngài bảo không biết thương ý là gì sao? Vậy đây là cái khỉ khô gì?

Nước mắt Vương Sùng tuôn rơi lã chã.

Đừng có chơi nhau vậy chứ!

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com