webnovel

Thư viện Thiên Đạo

Trương Huyền – một nhân viên quản lý thư viện ở trái đất gặp phải hỏa hoạn, linh hồn xuyên tới dị giới trở thành một thầy giáo trong học viện Hồng Thiên. Thật không may, đây lại là gã thầy giáo thê thảm nhất học viện, thậm chí còn từng khiến học trò tẩu hỏa nhập ma. Đối mặt với tối hậu thư của học viện Hồng Thiên, Trương Huyền vận dụng hết những chiêu trò làm màu học được trong kiếp trước để dụ dỗ học trò. Lừa gạt được đứa học trò đầu tiên, Trương Huyền cũng mở ra bàn tay vàng của người xuyên không – một tòa thư viện Thiên Đạo thần bí. Chẳng lẽ sau này đánh nhau, người ta phi kiếm, còn mình phi sách? Yên tâm đi, đây là bàn tay vàng bá nhất quả đất! Thư viện Thiên Đạo, hình thành sách vở, ghi chép khuyết điểm của bất cứ người hay vật nào mà Trương Huyền nhìn thấy. Từ nay, con đường thu nhận học trò, chỉ điểm tu luyện, trở thành danh sư của Trương Huyền chính thức bắt đầu. Năm học trò, năm hoàn cảnh, năm tính cách, năm con đường tu luyện khác nhau, ngày đầu lên lớp lại đều tâm phục khẩu phục, quyết theo thầy Trương Huyền tu luyện để trở thành cao thủ. Nhưng thầy giáo không chỉ cần dạy dỗ học trò, còn cần đối phó đồng nghiệp gây sự, phụ huynh nghi ngờ, đồng thời không ngừng nâng cao thực lực của bản thân. Con đường làm màu của kẻ "nắm thóp" cả thế giới sẽ ra sao?

Heng Sao Tian Ya · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
490 Chs

Chương 135: Chỉ là chuyện trong năm ba phút

Biên tập viên: Nguyetmai

"Tại hạ nào biết đại nhân đang chỉ điểm cho mình. Tôi đúng là có mắt mà như mù, mong đại nhân tha tội!"

Vừa vào phòng khách, nhìn thấy Trương Huyền đang ngồi ung dung ở giữa sảnh, Lăng Thiên Vũ liền tỏ ra rất thành khẩn và e dè.

Hôm qua đích xác là ông ta đã có thái độ không hay với vị Danh Sư này, đã vậy còn sinh lòng hoài nghi. Giờ được cho phép vào gặp đã là may mắn lắm rồi.

"Có gì đâu mà tha tội với không tha tội!" Trương Huyền xua tay, "Ta đâu có nhỏ mọn đến thế.".

Tôn Cường đứng ở một bên không khỏi trợn tròn đôi mắt.

Ngài ném người ta ở ngoài cửa, mặc cho dầm sương suốt một đêm, sáng ra lại ung dung dùng bữa sáng xong mới cho người ta vào, như vậy không phải là nhỏ mọn sao?

"Dạ vâng, vâng!" Sắc mặt Lăng Thiên Vũ ửng đỏ, đang định nói tiếp thì thấy Trương Huyền nâng tay ngăn lời, nhìn qua bằng vẻ mặt điềm nhiên: "Có biết tại sao ta lại để ngài đợi ở ngoài suốt một đêm không?".

"Tôi…"

Lăng Thiên Vũ vô cùng bối rối.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com