"Đúng vậy!!!" William Phỉ Nhi gật đầu liên tục, "Càng cố gắng càng vui vẻ thì càng gặp nhiều may mắn, gia đình chúng ta ở bên nhau thì mọi chuyện nhất định sẽ tốt đẹp thôi."
Ông cụ Dạ cũng cười vui vẻ, mặc dù cơ nghiệp cả đời đã không còn nữa những được sống cùng với con cháu, nhìn thấy chúng từ những đau khổ mất mát mà đoàn kết lại cùng nhau đứng lên làm lại từ đầu, hơn nữa còn tràn đầy hy vọng cho tương lai tươi đẹp, trong lòng ông cảm thấy vô cùng vui mừng.
"Lôi Liệt, con mau hủy phòng khách sạn đi." Lãnh Nhược Băng nhắc nhở, "Bây giờ đi đâu cũng cần đến tiền nên con phải biết tiết kiệm một chút."
"Vâng ạ." Lôi Liệt gật đầu, lập tức gọi điện cho khách sạn hủy phòng.
"Cậu chủ Lôi, công chúa Phỉ Nhi, nếu như hai người không chê thì hãy tới ở cùng chúng tôi đi, đỡ được một khoản tiền thuê khách sạn." Triệu Quân nhiệt tình mời.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com