Thế nhưng, điều làm Harry thấy may mắn là Giáo sư Snape không nhìn chằm chằm vào cậu quá lâu.
Sau khi khựng lại mấy giây, Snape chủ động chuyển dời ánh mắt, một lần nữa giơ danh sách trong tay lên và bắt đầu điểm danh, như thể vừa rồi chỉ là một khúc nhạc dạo nho nhỏ mà thôi.
Chẳng bao lâu sau, Snape đã điểm danh xong, đặt danh sách trong tay xuống, hai tay khoanh trước ngực, ngước mắt nhìn các học sinh trong phòng học. Ánh mắt của ông ta vẫn lạnh lùng, trống rỗng như trước, như hai đường hầm đen kịt sâu đến mức không thấy điểm cuối.
"Trong tiết học này, các trò không cần vung đũa phép lung tung, cũng không cần lảm nhảm cái gì cả."
Snape mở miệng nói nhẹ, tiếng nói gần như chỉ lớn hơn thì thầm một chút, nhưng như mang theo ma lực thần kỳ khiến tất cả mọi người nghe rõ từng chữ mà ông ta nói.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com