Nguyên Vô Ưu nhàn nhạt nở nụ cười nhìn Hạng Thanh Trần, sau đó bình tĩnh lên tiếng: "Sau lần kiểm tra lúc nãy, ta nghĩ trong lòng của Hạng cô nương cũng đã hiểu rõ rồi."
Hạng Thanh Trần không bất ngờ khi nghe Nguyên Vô Ưu nói ra một trong những mục đích mà nàng đến đây: "Ta muốn bào chế thuốc."
"Mục đích?"
Khóe môi Hạng Thanh Trần cong lên: "Nếu ta có thể chế được thuốc thích hợp cho Hoài vương gia uống thì ít nhất có thể sống thêm được vài năm."
Nguyên Vô Ưu lạnh lùng nâng mắt nhìn nàng.
Hạng Thanh Trần thở dài: "Ta có chút không muốn hắn chết sớm."
Nguyên Vô Ưu mỉm cười: "Nhưng có lẽ phụ vương ta không muốn nhận phần ý tốt này. Hạng cô nương xin thứ cho bản quận chúa nói thẳng, đây chỉ là mong muốn đơn phương của ngươi mà thôi."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com