Nguyên Vô Ưu tiến vào đại sảnh, lạnh nhạt nhìn người thiếu nữ đang xoay lưng về phía nàng. Nàng ta chắp tay sau lưng, chuyên chú quan sát cách bố trí trong đại sảnh, dáng vóc thanh thoát duyên dáng, chỉ mỗi việc nhìn ngắm bóng lưng nàng ấy thôi đã khiến người khác cảm nhận được phong thái diễm lệ của nàng ta một cách mạnh liệt.
Hạng Thanh Trần dường như cảm giác có người phía sau liền chầm chậm quay đầu lại, ánh mắt không chút khách khí đánh giá Nguyên Vô Ưu từ đầu đến chân, khóe miệng cong lên một nụ cười: "Vẻ đẹp của công chúa điện hạ lại rung động lòng người hơn nữa rồi."
Nguyên Vô Ưu bước tới ghế chủ vị, ngồi xuống, sau đó đưa ánh mắt lạnh lùng quan sát người con gái trẻ tuổi kia. Nàng ta có lẽ là khoảng hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp khiến người người ganh tỵ, ánh mắt lấp lánh những tia sáng chói lọi tựa như yêu như tà. Nét đẹp này khiến nàng phải nghĩ đến câu "phong tình vạn chủng"* để hình dung.
(*) Phong tình vạn chủng: mọi mặt đều rất xinh đẹp.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com