Nàng không nhớ được. Dường như có thể chạm tay là tới, nhưng thực ra lại xa tận chân trời. Tiêu Liên Nhi cười, nàng không vội. Có tám con yêu thú với trí thông minh chỉ như trẻ con này thì có lời gì mà không moi ra được? Nàng chậm rãi nói: "Hóa Hình Đan đã luyện thành rồi, các ngươi đừng sốt ruột. Ta muốn đi tắm trước đã, ở đâu có nước sạch?"
"Tránh ra, tránh ra! Tiên tử muốn tắm rửa trước!" Bạch Mao ra sức gạt đám đông ra: "Ta dẫn ngươi đi."
Tiêu Liên Nhi không khách sáo, ngồi lên người nó. Tám con thú vây quanh nàng bay đến một sơn cốc.
"Cẩm Mao*! Ngươi ra đây! Tiên tử nhà ta muốn dùng Bích Thạch Tiên của nhà ngươi tắm rửa đấy!" Bạch Mao cao giọng la lên.
(*) Cẩm mao: Lông lộng lẫy, diêm dúa.
Cẩm Mao… Tiêu Liên Nhi đỡ trán.
Tòa sơn cốc nhỏ này cực kỳ xinh đẹp, bãi cỏ xanh biếc giống như được nước tẩy rửa qua. Chính giữa có một ao nước xanh như ngọc bích, linh khí nồng đậm.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com