webnovel

Khu Vui Chơi Đáng Sợ

  Phong Bất Giác năm nay hai mươi bốn tuổi, là một nhà văn trinh thám. Một ngày, anh đột nhiên phát hiện bản thân đã mất đi cảm giác "sợ hãi". Phong Bất Giác đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện ra vấn đề lớn. Chụp cộng hưởng từ hiển thị một bóng mờ trên đại não của anh, ở gần hạch hạnh nhân, không loại trừ khả năng đó là khối u. Hai tháng trôi qua, bóng mờ trên não bộ của Phong Bất Giác vẫn không có gì thay đổi, không trở thành ác tính, cũng không thu nhỏ hoặc biến mất, các chỉ số kiểm tra sức khỏe khác đều hoàn toàn bình thường. Mất đi sự sợ hãi là triệu chứng duy nhất, hơn nữa không ai có thể nói rõ liệu anh có chết hay không, hoặc có thể sống thêm được bao lâu, vậy thì cứ để mặc cho số trời. Một lần vô tình nhìn thấy quảng cáo Close Beta của game “Khu vui chơi đáng sợ”, anh quyết định bỏ một số tiền lớn ra mua khoang game về chơi. Mục đích tham gia game này của Phong Bất Giác không chỉ đơn giản là "chơi", mà chủ yếu là muốn bị "dọa". Anh mang tâm trạng dù hết thuốc chữa cũng phải thử một lần, tìm lại cảm giác sợ hãi cho bản thân.

San Tian Liang Jiao · Kinh dị ma quái
Không đủ số lượng người đọc
563 Chs

Chương 207: Bàn kiếm pháp ở trấn Thương Linh (22)

Biên tập viên: Nguyetmai

Sau khi bò qua thi thể của con cá sấu khổng lồ, Bi Linh và Tiểu Thán tiếp tục đi về phía trước. Bởi vì trước đây đã đi qua đoạn đường này, cho nên khi đi lại lần nữa, họ vô thức bước nhanh hơn. Vài phút sau, hai người đã đi qua nơi gặp quái vật lúc đầu.

Lại đi thêm một đoạn nữa, trước mặt hai người bỗng nhiên trở nên rộng rãi sáng sủa, đường hầm cũng dần mở rộng, cuối cùng nối đến một cái động có không gian vô cùng rộng rãi. Mặt đất và đỉnh động đều có thạch nhũ phân bố, khi tia sáng chiếu xuống, màu sắc của những thạch nhũ này hiện lên, muôn kiểu hình thái, đẹp như kỳ quan. Do vách tường nham thạch xung quanh gồ ghề không bằng phẳng, hòa lẫn với quần thạch, chỉ mới nhìn thì không thể nhìn được hết toàn diện mạo của động đá này.

"Chia nhau ra tìm... Xem có thông với đường hầm nào khác không." Bi Linh nói.

Tiểu Thán gật đầu, chỉ về phía bên mình: "Vậy tôi đi bên đó." Sau đó liền nhấc chân bước đi.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com