webnovel

Khu Vui Chơi Đáng Sợ

  Phong Bất Giác năm nay hai mươi bốn tuổi, là một nhà văn trinh thám. Một ngày, anh đột nhiên phát hiện bản thân đã mất đi cảm giác "sợ hãi". Phong Bất Giác đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện ra vấn đề lớn. Chụp cộng hưởng từ hiển thị một bóng mờ trên đại não của anh, ở gần hạch hạnh nhân, không loại trừ khả năng đó là khối u. Hai tháng trôi qua, bóng mờ trên não bộ của Phong Bất Giác vẫn không có gì thay đổi, không trở thành ác tính, cũng không thu nhỏ hoặc biến mất, các chỉ số kiểm tra sức khỏe khác đều hoàn toàn bình thường. Mất đi sự sợ hãi là triệu chứng duy nhất, hơn nữa không ai có thể nói rõ liệu anh có chết hay không, hoặc có thể sống thêm được bao lâu, vậy thì cứ để mặc cho số trời. Một lần vô tình nhìn thấy quảng cáo Close Beta của game “Khu vui chơi đáng sợ”, anh quyết định bỏ một số tiền lớn ra mua khoang game về chơi. Mục đích tham gia game này của Phong Bất Giác không chỉ đơn giản là "chơi", mà chủ yếu là muốn bị "dọa". Anh mang tâm trạng dù hết thuốc chữa cũng phải thử một lần, tìm lại cảm giác sợ hãi cho bản thân.

San Tian Liang Jiao · Kinh dị ma quái
Không đủ số lượng người đọc
563 Chs

Chương 056: Đại Toán Vô Song quyển (10)

Biên tập viên: Nguyetmai

  "Hỏng rồi..." Phan Phụng nói nhỏ.

  "Bị cậu ta nghe thấy rồi à..." Hoa Hùng cũng nói nhỏ.

  "Tôi đứng cách hai người có mấy mét, nói nhỏ như vậy có tác dụng sao?" Phong Bất Giác nói.

  "Ờ... Ha ha... Là thế này..." Phan Phụng đang định trả lời.

  Phong Bất Giác cắt ngang nói: "Trước khi anh cười ha ha rồi nói ra những lời bịa đặt thì tôi xin phép được nói trước, hai người không phải là người chơi dùng phần mềm thứ ba (phần mềm hack), vì hành vi của hai người cơ bản không giống. Hai người rõ ràng là người trong nội bộ công ty Mộng, có phải là GM* hay không tôi không biết, nhưng tôi biết công việc của hai người không thích hợp để bị bại lộ." Tầm nhìn của anh lướt qua hai người Phan Phụng và Hoa Hùng, ra hiệu cho bọn họ nên nói ra trọng điểm: "Nói sự thật cho chúng tôi biết, chúng tôi có thể phối hợp với công việc của hai người, sau khi phó bản kết thúc thì sẽ tuyệt đối bảo mật. Bằng không... Tôi sẽ đem sự việc xảy ra hôm nay, thêm mắm thêm muối, chia thành mười mấy đoạn, dùng hình thức tiểu thuyết chương hồi để đăng thành nhiều kỳ trên các diễn đàn lớn."

*Game Master: Có thể thuộc hoặc không thuộc nhà phát hành game. Tùy vào năng lực và cấp độ, họ nhận các nhiệm vụ khác nhau như kiểm soát các hành động trong game, làm MOD (moderator) tại diễn đàn, giải đáp thắc mắc qua điện thoại, trả lời thư...

  "Này... Cậu chờ chút..." Hoa Hùng trả lời: "Để chúng tôi thương lượng một chút."

  "Xin mời." Phong Bất Giác nói một câu, xoay người đi ra xa bọn họ một đoạn.

  Hai người họ rời khỏi tường kính bị vỡ, đi đến một góc của phòng làm việc, thì thầm to nhỏ, khoảng năm phút sau, bọn họ quay trở lại.

  Phan Phụng mở miệng nói với Phong Bất Giác và Tiểu Thán: "Được rồi, hai người muốn biết chuyện gì?"

  "Hai người có thân phận là gì, đang thực hiện công việc gì? Tình tiết của phó bản này rốt cuộc là gì?" Phong Bất Giác hỏi rất nhanh, anh đã sớm nghĩ ra những câu hỏi này.

  "Cậu đoán không sai, chúng tôi là nhân viên quản lý game." Hoa Hùng nói: "Chúng tôi vào phó bản này để giải quyết một thứ rác số liệu gọi là 'Diễn Sinh Giả'." Anh ta hơi ngập ngừng: "Còn về tình tiết của phó bản... Hai người cũng đã nhìn thấy, thứ chúng tôi đuổi theo lúc nãy, chính là thể biến dị của Tiến sĩ Ashford. Cốt truyện đại khái là thế này... Ashford này có một vài suy nghĩ phản nhân loại, hắn trộm mầm bệnh Z trong sở nghiên cứu ra ngoài, sau đó đưa mầm bệnh vào một loại dịch thể đặc biệt, sau đó đi lên đỉnh tòa nhà, dùng một thiết bị bắn nó ra, làm cả thành phố bị nhiễm bệnh."

  "Nên chỉ có xác sống trong sở nghiên cứu là xác sống bình thường, còn bên ngoài thì đã biến thành xác sống huyết lang nửa này nửa nọ sao?" Phong Bất Giác tiếp lời.

  "Thật ra xác sống huyết lang là vật chuyển hóa của mầm bệnh biến thể, trên thiết lập thì chúng mạnh hơn xác sống bình thường. Tuy hiện tại chúng trông rất phế, nhưng đến buổi tối, nếu có không có tỏi, những người chơi ở level như các cậu sẽ rất khó chiến đấu với lũ quái vật này." Hoa Hùng nói.

  "Vậy xác sống người sói chúng ta gặp trước đó là thế nào?" Tiểu Thán hỏi.

  "Theo tiến trình của phó bản, hệ thống phải bố trí một vài con BOSS nhỏ ở trong ngoài tòa nhà thì mới đúng." Phan Phụng trả lời: "Nội dung thiết lập cơ bản của xác sống người sói chính được viết là 'người nhiễm mầm bệnh biến thể có 3/100000 tỷ lệ biến thành thể biến dị mạnh và ổn định hơn'."

  Phong Bất Giác nói: "Thứ mà hai người có thể xem được nhiều quá nhỉ... Tài liệu về quái vật, có bao nhiêu đường vượt ải, khi nào kích hoạt FLAG, bản đồ phó bản đều xem được sao."

  "Không chỉ vậy, tọa độ người chơi, trạng thái hiện tại, kỹ năng trong bảng kỹ năng, năng lực danh hiệu vân vân, bất cứ lúc nào chúng tôi cũng có thể tra được trong bảng chọn." Phan Phụng nói: "Tôi nhớ lúc nãy cậu đã bị nhiễm bệnh rồi nhỉ. Dựa vào sức một mình cậu đi vào sở nghiên cứu tìm thấy huyết thanh giải độc sao, cậu cũng giỏi thật đấy."

  Phong Bất Giác nói: "Quá khen, nhưng mà tôi nghĩ có thông tin của một thứ mà các người không tra ra được." Anh hơi dừng lại: "Chính 'Diễn Sinh Giả' mà các người nhắc đến, có đúng không?"

  Hoa Hùng thở dài: "Nếu tra ra được thì chúng tôi cũng không phải tốn công như vậy, phương án hiện tại chính là vượt qua phó bản này trước."

  Phong Bất Giác nói: "Sau khi đạt được điều kiện vượt map, những người chơi bình thường như chúng tôi sẽ bị dịch chuyển ra ngoài, còn hai người có thể làm được thời gian dịch chuyển trong chớp mắt. Vì vậy khi chúng tôi rời khỏi phó bản nhận được phần thưởng tổng kết thì công việc của hai người mới chính thức bắt đầu. Không có sự quấy rầy của người chơi, hai người có thể thả lỏng tay chân, tìm kiếm Diễn Sinh Giả trong thế giới phó bản đã kết thúc, sau đó tiêu diệt nó."

  "Quào, lợi hại đấy, mới vài câu mà đã đoán được tới bước này." Hoa Hùng nói.

  "Tôi không có hứng thú với tình hình của hai vị và cả phó bản." Phong Bất Giác giơ tay sờ vào sau cổ mình, ngẩng đầu thả lỏng xương cổ: "Hãy cho tôi biết cụ thể về Diễn Sinh Giả đi."

  "Dù hai người biết thì cũng không có ý nghĩa gì, vì cơ bản không thể giúp được chúng tôi." Phan Phụng nói: "Nếu đổi lại là tôi, tôi chỉ muốn GM đưa mình nhanh chóng đi tìm thể biến dị của Ashford đã chạy trốn kia, tiêu diệt nó rồi thoải mái vượt ải nhận phần thưởng."

  "Nhất thiết phải giải thích cụ thể cho tôi biết về nguồn gốc của Diễn Sinh Giả." Phong Bất Giác mặt nở nụ cười nói: "Bằng không tôi sẽ viết hai lá thư ngôn ngữ đanh thép và cực kì kích động cho Thiếu Gia Atobe và Tên Thật Khó Đặt, nói với bọn họ do một số kỹ thuật của công ty game thất bại, gây ra tình trạng bọn họ bị một loại quái vật cực mạnh tồn tại trong phó bản tiêu diệt."

  "Tôi nói này, sao cậu biết hai người họ bị Diễn Sinh Giả tiêu diệt?" Phan Phụng hỏi.

  "Đơn giản chỉ là kết nối vấn đề và đáp án lại thôi." Phong Bất Giác nói.

  Hai người Phan Hoa cảm thấy khó hiểu với câu trả lời này...

  "Ơ... Haiz, được rồi." Hoa Hùng nói: "Nói cho hai người biết cũng không sao, thật ra sự tồn tại của Diễn Sinh Giả sớm muộn gì cũng bị người chơi phát hiện, tuy tỷ lệ người chơi gặp phải chúng là cực kì nhỏ, nhưng công ty đã chuẩn bị sẵn một văn bản cho thời gian Open Beta, dùng những từ ngữ chọn lọc thể giải thích rõ." Anh ta nhìn xung quanh một lượt, sau đó nói: "Hai người đi theo tôi." Nói xong thì anh ta bước đi, dẫn ba người còn lại đến đi về phía một chiếc máy pha cà phê.

  Anh ta đi đến một khoảng trống ở gần máy pha cà phê nhất, cầm một hộp cà phê nổi bật nhất trên bàn làm việc, mở nấp hộp ra, chỉ vào ba phần tư bột cà phê còn lại trong hộp rồi nói: "Giả sử bột cà phê này chính là số liệu." Anh ta giơ ngón trỏ tay phải lên, "Bên trong có một hạt bụi, chính là số liệu rác mà hệ thống không thể khống chế và cần xử lý." Anh ta ngừng lại rồi nói: "Hơn nữa hạt bụi này còn không ngừng vận động, thay đổi vị trí trong hộp cà phê." Anh ta nhìn Phong Bất Giác và Vương Thán Chi: "Hai người làm thế nào mới có thể lựa nó ra một cách chính xác?"

  "Có lẽ là không làm được." Phong Bất Giác lập tức trả lời.

  "Đúng vậy, không thể nào." Hoa Hùng nói tiếp, anh ta thò tay vào trong hộp, chụp lấy một nhúm bột cà phê trong tay: "Việc hệ thống có thể làm chính là đợi đến một thời cơ dễ dàng vụt mất, bắt lấy nhóm số liệu này cùng với một khu vực xung quanh chỗ nó đứng, nắm chặt trong tay." Anh ta giơ nắm tay lên một chút, bột cà phê trong tay anh ta từ từ chảy qua khe hở ngón tay: "Nhưng mà, trong số bột cà phê trên tay tôi, thứ tôi cần tiêu diệt chỉ là một hạt bụi, những hạt bột khác đều hữu dụng, tôi không thể nào vì muốn xử lý một hạt bụi mà ném đi hết toàn bộ số bột này. Hơn nữa, tôi cũng không thể nắm số bột này trong tay quá lâu, vì hạt bụi đó có thể chảy ra khỏi khe hở trên tay tôi bất cứ lúc nào."

  "Vì vậy... Hệ thống dùng những số liệu đó tạo thành phó bản." Phong Bất Giác nói: "Để Diễn Sinh Giả từ code biến thành quái vật cụ thể, do hai người đi tiêu diệt hoặc tấn công chúng, khiến chúng mất đi năng lực bỏ trốn và chống cự, sau đó hệ thống có thể tiêu diệt chúng trong phó bản."

  Hoa Hùng nói: "Đúng là như vậy." Anh ta lại cầm một chiếc cốc lên, lại lấy thêm một lọ đường, "Chiếc cốc này, chính là vỏ ngoài của phó bản. Người chơi các người chính là những cục đường này." Anh ta chỉ vào trong cốc, "Khi các người xếp hàng vào phó bản, khi nghe thấy câu nhắc nhở hệ thống [Số lượng thành viên ngẫu nhiên trong đội đã được tạo: 6 người]." Anh ta để bột cà phê và trong cốc: "Số liệu đã được đưa vào bên trong lớp vỏ, nhưng ở giai đoạn này nó vẫn còn là các nguyên tố cơ bản như không khí, nước, mây, bùn đất..." Anh ta lấy sáu viên đường lên tay: "Tiếp theo đó, bao gồm sáu người chơi trong nhóm của các người, đi tới trước cửa phó bản này, lần lượt từng người sẽ nghe thấy câu [Đội của bạn đã vào hàng ngũ, đang tìm cá nhân hoặc đội khác đã sắp xếp xong], cũng vào lúc đó..." Anh ta ném hai viên đường vào trong rồi nói "Hai người trong đó bị tôi và Phan huynh thay thế. Hai người đó sẽ lập tức bị đưa tới phó bản khác đang chờ đợi người chơi tiến vào, mà các người sẽ không phát hiện được sự biến đổi này."

  Phan Phụng nói tiếp: "GM chúng tôi thường là hai người một nhóm chấp hành nhiệm vụ, một khi có code Diễn Sinh Giả bị vây cố định trong phó bản sắp bắt đầu thì chúng tôi sẽ gia nhập vào đội. Người chơi bị chúng tôi thay thế thường là đội hai người, hoặc hai người chơi tham gia phó bản một mình, không hề có trường hợp bọn họ cùng đội với người chơi đã được xếp vào phó bản thành công."

  "Vậy nếu gặp đội năm hoặc sáu người thì sao?" Tiểu Thán chen vào hỏi.

  "Nếu là đội năm người, chúng tôi chỉ có thể thay thế đi một người chơi đơn lẻ, một mình tham gia phó bản. Còn về đội sáu người, hoàn toàn hết cách, bọn họ phải tự đối diện với Diễn Sinh Giả. Nhưng từ ngày mở server đến giờ, vẫn chưa có đội sáu người nào gặp phải Diễn Sinh Giả." Phan Phụng trả lời: "Nhân tiện tôi nói thêm, lượng số liệu hệ thống 'bắt được', chỉ có thể dùng để tạo thành phó bản hình thức sinh tồn đội sáu người, nên hai người không cần lo lắng sẽ gặp phải Diễn Sinh Giả trong phó bản hai đến năm người hoặc trong hình thức khác."

  "Vậy không phải phó bản đội sáu người sẽ cực kì nguy hiểm sao?" Tiểu Thán kinh ngạc nói.

  "Làm gì có nhiều Diễn Sinh Giả tồn tại như vậy." Phan Phụng mỉm cười nói: "Kiểu số liệu hệ thống không thể khống chế này có tỷ lệ xuất hiện gần một phần tỷ, khi công ty tiến hành Close Beta, hai cụm máy chủ hình thức ngủ và không ngủ liên tục vận hành ba mươi ngày, tổng cộng cũng chỉ xuất hiện mười lần code Diễn Sinh Giả."

  "Tóm lại, khi các người nghe thấy câu [đang tạo phó bản]..." Hoa Hùng đứng bên cạnh lúc này cũng ném viên đường vào cốc, mang đến máy cà phê bên cạnh cho nước nóng vào, bột cà phê trước đó lập tức bị hòa tan thành chất lỏng, "Tất cả các nguyên tố đó, sẽ dựa theo level, thực lực chiến đấu, xu hướng sở trường, biểu hiện trước đó vân vân của mọi người để tạo thành một phó bản bình thường. Những thứ như cốt truyện, thế giới quan cũng sẽ được tạo thành lúc này. Còn Diễn Sinh Giả sẽ trộn lẫn trong phó bản, sau đó kết hợp và cụ thể hóa với một nguyên tố số liệu nào đó."

  Phong Bất Giác suy nghĩ, hỏi: "Vậy thì thực lực của Diễn Sinh Giả, rốt cuộc mạnh tới mức nào?"

  "Ha ha..." Phan Phụng mỉm cười: "Cậu cũng nhìn thấy thực lực của chúng tôi rồi đấy."

  "Có nhìn thấy..." Phong Bất Giác nói.

  "Có biết vì sao cần hai người một đội để tiêu diệt Diễn Sinh Giả không?"

  "Một người sẽ có khả năng bị tiêu diệt sao..." Phong Bất Giác trả lời.

  Phan Phụng nói: "Biết thì tốt, tuy cậu nhìn thấy level chúng tôi đang hiển thị là 13, nhưng tài khoản chúng tôi dùng là GM, năng lực chiến đấu thật sự cao hơn khoảng mười level so với level hiển thị. Tuy là vậy, nhưng cũng không thể chắc chắn là đánh đâu thắng đó, lấy con BOSS lúc nãy làm ví dụ, nó nhảy từ trên lầu xuống để bỏ trốn thì chúng tôi cũng đành bó tay, nếu chúng tôi nhảy theo nó thì cũng sẽ chết giống hệt người chơi bình thường."

  Tiểu Thán hỏi: "Vậy tại sao công ty các người không tăng năng lực nhân vật của nhân viên quản lý cao hơn một chút? Ví dụ như hiển thị là 13, nhưng trên thực tế lại là thực lực của level 50."

  Hoa Hùng liền đưa ly cà phê đến trước mặt anh ta: "Hai viên đường có thể để vào cốc, nhưng có thể bỏ hai quả dưa vào không?"

  "À..." Tiểu Thán gật đầu, dường như đã hiểu.

  "Tài khoản của chúng tôi sẽ không tăng level, chúng tôi chỉ phụ trách không gian từ level 5 đến 14, nhân viên quản lý ở không gian level khác sẽ có tình hình khác biệt với chúng tôi. Bọn họ sẽ có lực chiến mạnh mẽ vượt quá level hiển thị." Phan Phụng nói: "Nếu bây giờ hai người đã biết chuyện của Diễn Sinh Giả, sau này nếu như gặp phải, tuy tỷ lệ đó gần như bằng 0, nhưng lỡ gặp phải thì xin phối hợp với công việc của nhân viên quản lý chúng tôi, và giữ bảo mật với những người chơi khác."

  "Tôi rất tò mò..." Phong Bất Giác trầm tư suy nghĩ, nói: "Giả sử trong phó bản này, Diễn Sinh Giả chọn truy sát các người thì mọi chuyện sẽ ra sao?"

  Phan Hoa hai người nghe thấy câu hỏi này, lập tức thay đổi sắc mặt.

  Phong Bất Giác lại nói: "Hai người cũng thừa nhận là một nhân viên quản lý rất có khả năng không đối phó được một Diễn Sinh Giả, chứng tỏ trước kia đã từng xảy ra chuyện tương tự rồi phải không? Kiểu như nhân viên quản lý một mình đi truy đuổi, kết quả lại bị Diễn Sinh Giả tiêu diệt."

  Hoa Hùng nói: "Phó bản đó sẽ bị đóng bình thường, trở lại thành số liệu như ban đầu, còn code Diễn Sinh Giả may mắn sống sót sẽ mạnh hơn, xảo quyệt hơn..."

  "Xảo quyệt?" Phong Bất Giác khó hiểu nói.

  "Diễn Sinh Giả có một AI tự chủ trình độ nhất định, tổng cộng chia thành bốn cấp. Thông thường thì nhân viên quản lý chúng tôi thường đi xử lý những Diễn Sinh Giả cấp bốn yếu nhất. Nó có IQ cao hơn loại BOSS cuối khá thông minh trong phó bản, lực chiến của nó cũng mạnh hơn BOSS cuối phó bản.

  Một khi xảy ra chuyện phó bản đã kết thúc mà Diễn Sinh Giả vẫn còn sống sót thì Diễn Sinh Giả đó sẽ như những gì tôi vừa nói, mạnh hơn, xảo quyệt hơn. Rất có khả năng sẽ tăng lên cấp ba. Khoảng 97 phần trăm tình huống thông thường thì Diễn Sinh Giả cấp bốn có thể bị tiêu diệt bởi một nhân viên quản lý, nhưng Diễn Sinh Giả cấp ba thì cần hai nhân viên quản lý mới có thể đối phó, một người xử lý thì khả năng thành công sẽ thấp hơn 50 Phần trăm."

  Phong Bất Giác nói: "Vậy cấp cao hơn thì sao?"

  "Chưa từng gặp." Hoa Hùng trả lời: "Nói thật thì đến nghe cũng chưa từng nghe qua, Diễn Sinh Giả cấp hai chỉ có khả năng ra đời trên lý thuyết. Thật ra cho đến hiện tại thì Diễn Sinh Giả cấp ba cũng chỉ có một trường hợp. Trong giai đoạn vận hành game, tỷ lệ xuất hiện của Diễn Sinh Giả cấp ba sẽ cao hơn. Đương nhiên, dù có tăng cao mười lần thì khả năng đó cũng cực kì nhỏ."

  "Ừ, tôi hiểu rồi. Vậy thì để chúng tôi lĩnh giáo một chút, xem xem thứ rác số liệu cấp bốn trong phó bản này rốt cuộc mạnh đến đâu..." Phong Bất Giác mỉm cười nói.