webnovel

Khu Vui Chơi Đáng Sợ

  Phong Bất Giác năm nay hai mươi bốn tuổi, là một nhà văn trinh thám. Một ngày, anh đột nhiên phát hiện bản thân đã mất đi cảm giác "sợ hãi". Phong Bất Giác đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện ra vấn đề lớn. Chụp cộng hưởng từ hiển thị một bóng mờ trên đại não của anh, ở gần hạch hạnh nhân, không loại trừ khả năng đó là khối u. Hai tháng trôi qua, bóng mờ trên não bộ của Phong Bất Giác vẫn không có gì thay đổi, không trở thành ác tính, cũng không thu nhỏ hoặc biến mất, các chỉ số kiểm tra sức khỏe khác đều hoàn toàn bình thường. Mất đi sự sợ hãi là triệu chứng duy nhất, hơn nữa không ai có thể nói rõ liệu anh có chết hay không, hoặc có thể sống thêm được bao lâu, vậy thì cứ để mặc cho số trời. Một lần vô tình nhìn thấy quảng cáo Close Beta của game “Khu vui chơi đáng sợ”, anh quyết định bỏ một số tiền lớn ra mua khoang game về chơi. Mục đích tham gia game này của Phong Bất Giác không chỉ đơn giản là "chơi", mà chủ yếu là muốn bị "dọa". Anh mang tâm trạng dù hết thuốc chữa cũng phải thử một lần, tìm lại cảm giác sợ hãi cho bản thân.

San Tian Liang Jiao · Kinh dị ma quái
Không đủ số lượng người đọc
563 Chs

Chương 015

Biên tập viên: Nguyetmai

  [Đã hoàn toàn phó bản, đang tổng kết phần thưởng.]

  [Kinh nghiệm nhận được: 450, Tiền game: 4500]

  [Nhận vật phẩm/trang bị: Khỉ đuôi ngắn Tây Tạng ngủ mê man]

  [Hoàn thành/Nhận nhiệm vụ: 0/0]

  [Nhiệm vụ đặc biệt, ẩn nấp hoàn thành: 0, phá vỡ thế giới quan: Không có]

  [Giá trị sợ hãi tăng nhanh: 0 lần, giá trị sợ hãi cao nhất: 0%, giá trị sợ hãi trung bình: 0%]

  [Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn: Vì toàn thân gan dạ, có thể nhận được một phần thưởng thêm, vui lòng lựa chọn sau.]

  [Điểm giá trị thành thạo nhận được: 100]

  [Giá trị thành thạo tăng thêm thành kinh nghiệm: 100, Tiền game: 1000]

  [Phần thưởng vượt phó bản: Thẻ kỹ năng*1]

  [Đã tổng kết xong, vui lòng tiếp tục.]

  Phong Bất Giác xem xong bảng tổng kết trong không gian đăng nhập thì lập tức nghe thấy [Bạn đã tăng đến Level (Lv) 5, giá trị thể năng tối đa đã tăng lên, giá trị hiện tại là 500/500], kinh nghiệm hiện tại của bạn là 150/500.

  Từ giá trị kinh nghiệm nhận được có thể thấy, hình thức sinh tồn cá nhân và hình thức huấn luyện không có khác biệt gì lớn. Số level khi Phong Bất Giác và Vương Thán Chi chọn hình thức huấn luyện nhiều người lần lượt tăng là một và hai level. Nếu không xem xét đến yếu tố tạo ra được kiểu kết cục vượt ải siêu khó là tiêu diệt BOSS thì kinh nghiệm nhận được sau khi hoàn thành phó bản này tối đa là khoảng 300 điểm, không thể nào nhiều đến mức được 500 điểm. Mà lúc đó, phó bản hình thức sinh tồn cá nhân này dựa trên level 4 của Phong Bất Giác để thiết lập, theo tỷ lệ kinh nghiệm có thể thấy, ở cấp độ này có thể nhận được gần 400 điểm kinh nghiệm khi hoàn thành một lần hình thức huấn luyện cá nhân.

  Lúc này anh đã thấy được sự ưu đãi của phần thưởng của hình thức sinh tồn. So với hình thức huấn luyện chỉ nhận được kinh nghiệm, hiện tại Phong Bất Giác còn được thêm cả giá trị thành thạo và tiền game cùng với kinh nghiệm cộng thêm, ngoài ra còn có phần thưởng vượt ải và phần thưởng đánh giá mức độ sợ hãi.

  Nhưng số liệu tổng kết lần này có một dòng khiến Phong Bất Giác cảm thấy nghi ngờ, trước đó anh cũng mang đạo cụ [Ống tiêm dùng một lần] trong hình thức huấn luyện ra ngoài, nhưng trong bảng tổng kết "Vật phẩm/ trang bị nhận được" lại hiển thị là "Không có", nhưng lần này con khỉ kia lại được tính vào.

  Anh rất chắc chắn, trong tư liệu game trước đó anh từng xem chưa từng nhắc đến tình huống này, đương nhiên điều đó cũng rất bình thường, nội dung giới thiệu game trên trang chủ chỉ mang tính chất quảng cáo và phổ cập giáo dục, sẽ không viết ra nội dung cụ thể của từng chi tiết.

  Câu đố chưa giải giống như xương cá nằm trong cổ họng đối với Phong Bất Giác, đặc biệt là những vấn đề nhỏ không mấy quan trọng này, suy nghĩ không ra anh sẽ cảm thấy cả người không thoải mái.

  Anh cũng lười lên diễn đàn xem, vì những chuyện liên quan đến tình trạng của hệ thống như thế này, nếu xem thông tin trên diễn đàn thì chưa chắc đã chính xác, vì thế anh trực tiếp thông qua màn hình trong không gian đăng nhập liên lạc với nhân viên CSKH trực tuyến để hỏi. Đối phương thật sự bị làm khó khi được hỏi câu hỏi này, kiểm tra suốt cả buổi mới đưa ra câu trả lời: Vật phẩm được xem là loại "Vật phẩm tiêu hao" như thuốc, băng gạc, nguyên luyện ghép, linh kiện máy móc vân vân có phẩm chất "Thường" (bao gồm cả thường) trở xuống, khi nhận được trong phó bản và mang ra ngoài, sẽ không được hiển thị trong bảng tổng kết phó bản. Trang bị phẩm chất "Đồ thải" cũng như vậy.

  Phong Bất Giác nghe đến đây thì hiểu ra, những món đồ phụ hợp với hai điều kiện trên sẽ xuất hiện rất nhiều trong phó bản tổ đội. Giả sử như sau này sẽ có loại người ăn không ngồi rồi có dùng túi trang bị loại big size, trong thời gian đếm ngược sáu mươi giây sau cùng, nhặt lấy một đống đồ linh tinh như hòn đá, cành cây, cỏ dại, gạch nung hoặc gậy gỗ, sau đó mang hết cả đống đồ ấy ra ngoài phó bản, trong bảng tổng kết của hệ thống sẽ cần một khoảng trống lớn để ghi lại những món đồ vô dụng kia. Nên mới có loại thiết lập như vậy.

  Sau khi tìm hiểu rõ chuyện này, Phong Bất Giác liền lấy con khỉ vừa nhận được bên trong hành trang ra xem, ai ngờ khi anh lấy nó ra từ trong hành trang thì không thấy con khỉ đâu nữa, mà thay vào đó là một tấm thẻ có kích thước giống với là bài tarot, đồng thời, trước mặt Phong Bất Giác xuất hiện nhắc nhở hệ thống:

  [Sau khi hoàn thành phó bản, người chơi có thể nhận được "vật phẩm cốt truyện có thể mang ra khỏi phó bản", loại vật phẩm này thường là vật có liên quan đến nhiệm vụ không quan trọng trong phó bản, hoặc trong quá trình diễn ra cốt truyện quan trọng, vì một nguyên nhân nào đó (ví dụ như người chơi dùng năng lực của bản thân để khắc phục tình tiết cốt truyện) mà không sử dụng đến nó. Sau khi mang vật phẩm cốt truyện có thể mang ra khỏi phó bản vào không gian đăng nhập thành công, nó sẽ chuyển hóa thành "lá bài", nhập vào hệ thống thẻ bài (tạm thời chưa mở).]

  Phong Bất Giác xem xong nhắc nhở hệ thống thì tầm mắt liền chuyển sang lá bài, chất liệu của lá bài này tuy giống như giấy, nhưng lại có cảm giác không thể bẻ cong. Mép ngoài lá bài phát ra ánh sáng trắng, hình ảnh ở hai mặt giống nhau, không phải biệt trái phải, hình ảnh của lá bài trong tay anh vẽ một con khỉ, nét vẽ vậy là lại là phong cách thủy mặc.

  [Lá bài: Khỉ] Đây là nội dung chú thích duy nhất trên vật phẩm này, chỉ là một tên gọi, không có thứ gì khác.

  Phong Bất Giác liếc mắt nhìn sang trạng thái của Vương Thán Chi trong danh sách bạn bè, anh ta vẫn còn ở trong trò chơi. Anh dứt khoát không vội vàng đi lấy phần thưởng tổng kết mà liên lạc với CSKH một lần nữa.

  Vậy để tôi giải thích sơ qua về hệ thống thẻ bài này…

  Trước đó, chúng ta phải nói đến một khái niệm, cũng chính là thứ gọi là cấp bậc phẩm chất của trang bị. Tài liệu mà trang chủ cung cấp cho người chơi như sau:

  Đồ thải: Khiến thứ rác rưởi không đáng một xu này chuyển động là một việc vô cùng khó khăn.

  Rách nát: Cũ kĩ, có khiếm khuyết, nhưng chung quy vẫn yếu nhớt.

  Thường: Tất cả mọi thứ của trang bị đều bình thường, dùng nó một cách hợp lý sẽ có lợi cho bạn.

  Tinh xảo: Là một trang bị tốt, đáng tin cậy, như có được một người bạn đáng để tin tưởng (Trang bị phẩm chất Tinh xảo ít nhất sẽ có một loại thuộc tính hoặc một loại hiệu quả)

  Hoàn mỹ: Trang bị cực tốt không chút khiếm khuyết, hiếm có mà mạnh mẽ. (Trang bị phẩm chất Hoàn mỹ nhất định sẽ có hiệu ứng đặc biệt, nhưng chưa chắc đã có thuộc tính)

  Truyền thuyết: Thần khí khiến người ta nằm mơ cũng muốn có được, đủ để tăng sức mạnh của người sử dụng lên mấy lần.

  Từ sự phân cấp này có thể nhìn ra, trang bị cấp Tinh xảo là vật phẩm chủ yếu trong giai đoạn sau của trò chơi này, cũng là cấp độ mà đa số người chơi đều có khả năng nhận được.

  Ở nội dung trước từng nhắc đến cách có được trang bị trong "Khu vui chơi đáng sợ", chủ yếu là "tìm", nhưng nếu có người chơi thật sự tìm không được trang bị Tinh xảo, rơi vào tình trạng không có trang bị dẫn đến việc thực lực yếu kém. Thực lực yếu dẫn đến vòng tuần hoàn ác tính là không tìm được trang bị, lúc đó phải làm thế nào?

  Hệ thống thẻ bài này chính là một cách mà công ty Mộng đã nghĩ ra, cung cấp cho người chơi một cách tương ứng để nhận được trang bị trong giai đoạn sau này: Chỉ cần người chơi thu thập đủ một bộ thẻ bài cùng hệ thì có thể đổi được một trang bị, phẩm chất thấp nhất là Tinh xảo, thậm chí có tỷ lệ xuất hiện cả Hoàn mỹ.

  Thế là là "hệ"? Đáp án là ngẫu nhiên và vô hạn.

  Có thể lấy [Lá bài: Khỉ] này ra làm ví dụ, nếu trong tay bạn vẫn còn các lá bài: Hòa thượng, bạch mã, heo, bộ tộc ăn thịt người, năm lá bài này ghép lại cùng nhau có thể được xem là cùng một hệ.

  Tương tự, nếu trong tay bạn có các lá bài: Chuột, trâu, hổ, thỏ, rồng, rắn, ngựa, dê, gà, con chó, heo, cộng thêm lá bài khỉ này, tổng cộng mười hai lá cũng có thể ghép thành một hệ.

  Chỉ cần hệ thống một nhóm thẻ bài xếp cùng nhau trở thành "một bộ", thì có nghĩ là khái niệm cùng hệ được thiết lập, bạn có thể dùng nó để đổi lấy trang bị.

  Từ điểm này có thể thấy, theo lý thuyết thì một lá bài bất kỳ nào đó có thể xếp được vào nhiều hệ khác nhau. Mà sự ra đời của một thẻ bài bất kỳ cũng có một tính ngẫu nhiên nhất định, ví dụ như con khỉ mà Phong Bất Giác mang ra khỏi phó bản chưa chắc nó sẽ biến thành [Lá bài: Khỉ], mà cũng có khả năng biến thành lá bài: Tinh tinh, king kong, cục lông, quả đào hay Toyotomi Hideyoshi… Hoặc ví dụ có người chơi nào đó mang một đôi giày cỏ ra khỏi phó bản, lúc đó có khả năng nó sẽ biến thành lá bài: Chân, rơm rạ vân vân.

  Kiểu thiết lập đa nguyên này khiến mỗi vật phẩm cốt truyện đều có thể biến thành những lá bài hữu dụng. Sau khi đến giai đoạn sau của trò chơi, nếu người chơi đã mạnh đến mức có thể dùng vũ lực để giải quyết đa số những vấn đề nan giải thì dòng thuộc tính [Có thể mang ra khỏi phó bản này không] trên vật phẩm có lẽ sẽ thay đổi cách bọn họ vượt ải.

  Vì thế, người chơi không có trang bị vẫn có thể tự mình tiến vào hình thức sinh tồn cá nhân, chỉ cần hoàn thành nội dung cốt truyện chính, toàn bộ nhiệm vụ phụ tuyến xuất hiện đều không làm, giữ lại những vật phẩm cốt truyện có thể giữ, khi mang ra khỏi phó bản thì chúng đều biến thành các lá bài.

  Đương nhiên, người chơi lấy được những thứ muốn lấy rồi tự sát thoát khỏi phó bản là chuyện không thể nào, muốn lấy được bộ bài thì phải vượt qua điều kiện tối thiểu nhất chính là vượt ải. Bất luận là tử vong trong kiểu hình thức nào thì trang bị vật phẩm đều có thể mang ra ngoài, chỉ có vật phẩm cốt truyện nhận được trong phó bản thì toàn bộ phải để lại trong phó bản, để tránh tình trạng một người chơi nào đó tử vong trong hình thức đoàn đội khiến cho người chơi khác không thể tiếp tục nhiệm vụ.

  Nội dung đại khái là như vậy, Phong Bất Giác cũng đã hỏi xong những điều anh muốn biết, anh kết thúc cuộc gọi với CSKH, sau đó tiến hành thao tác trên giao diện chọn lựa, chuyển hóa lá bài thành dữ liệu để lại trong không gian đăng nhập. Tiếp theo đó là nhận phần thưởng vượt map và phần thưởng được tặng thêm.

  Từ đầu đến giờ anh chưa từng có chút hi vọng gì với việc đánh giá giá trị sợ hãi ở lần này, vì mức độ đáng sợ của phó bản này chỉ ở mức bình thường. Nhưng cơ hội rút thưởng thêm lần này lại khiến anh khá quan tâm.

  Phần thưởng vượt map là kỹ năng bất kỳ thì nhất định bản thân có thể dùng được, không phải là kỹ năng sở trường thông dụng thì cũng là sở trường vũ khí. Còn về phần thưởng đánh giá mức độ sợ hãi… Anh không thể không chọn lại trang bị, vì anh soát phó bản xong, anh vẫn tay không tấc sắt.

  Phong Bất Giác bước ra khỏi thang máy, đi vào một căn phòng kim loại rộng rãi sáng sủa, giống hệt như lần trước, bên trong có hai cột thủy tinh rỗng ruột.

  Đầu tiên, anh bước đến chỗ phần thưởng vượt ải, thông qua giao diện ảo nhận được một kỹ năng ngẫu nhiên, một tấm thẻ từ kỹ năng từ từ được tạo ra từng luồng ánh sáng trắng bên trong cột thủy tinh. Khi Phong Bất Giác lấy tấm thẻ đó ra thì anh vẫn rất điềm tĩnh, nhưng khi nhìn vào nội dung giới thiệu kỹ năng thì tiếng hét thảm thiết của anh lại vang lên trong căn phòng: "Troll ông mày à!"