webnovel

Chapter 2: Chạm trán thực thể

Sau hơn một tiếng ngáp ngắn ngáp dài trên máy bay, tôi cuối cùng có thể rời khỏi cái bầu không khí ngộp thở kia. Dạo quanh thành phố mới đặt chân đến, sự thoải mái, mát mẻ do vài cơn gió nhè nhẹ thoảng qua cùng với cái không khí của vùng đất xa lạ khiến tôi thêm chút tỉnh táo. Rảo bước trên vỉa hè, tôi bỗng có cảm giác thân quen, gắn bó với nơi đây dù mới đặt chân tới đây lần đầu.

"Cậu có nghe thấy tôi nói gì không?" – Một chất giọng nữ vang lên từ phía bộ đàm cất trong túi áo của tôi.

"Tôi có thể nói tiếng Nhật được! Không cần dùng tiếng Anh để nói chuyện với tôi đâu."

"Xin lỗi về những chuyện vừa rồi nhưng chúng tôi đã phát hiện ra một đối tượng nửa người nửa sói được xếp vào cấp C ở một khu phố nhỏ cách cậu năm trăm mét. Liệu cậu có thể giúp chúng tôi không?"

"Phiền cô có thể cho tôi hình dáng, đặc điểm chi tiết của thực thể này được chứ?"

"Vâng, chúng tôi sẽ gửi chúng qua máy của cậu... Vậy cậu nhận nhiệm vụ này?"

"Nếu trong khả năng của mình thì tôi nhận!"

"Tôi đã hiểu rồi! Vậy chúc cậu may mắn và chào mừng đến với cục Cảnh sát Không gian và Thời gian, Zodiac Alan!"

"Cảm ơn!"

Cất lại bộ đàm vào trong túi áo, tôi đi tới vị trí của thực thể kia. Chẳng mất bao lâu, tôi đã đứng trước con hẻm nhỏ không một bóng người. Nhìn xung quanh không thấy nó đâu cả, có lẽ đã tiến sâu vô trong con hẻm rồi chăng?

"CẨN THẬN!!!"

Chưa kịp định hình, một cái bóng đen mang trên tay mình một bộ móng sắc lao ra chém vào tôi. Nhưng nhờ vào sự phản xạ nhanh của mình, tôi liền xoay người sang phải để né và đồng thời dùng chân trái đạp vào bụng hắn lúc chém hụt tôi. Cú đá của tôi khiến hắn văng xa ba mét trên không trung và hạ cánh xuống đất với một tư thế rất đẹp mắt.

"Đau đấy thằng khốn!!!" – Hắn ta cắn chặt hàm răng, lộ ra hai hàng nước dãi bên khóe miệng.

Đứng dậy một cách khó khăn, miệng của hắn bắt đầu lẩm bẩm gì đó rồi thi triển phép thuật enchanted, tạo ra một quả cầu lửa và bắn nó về phía tôi.

"CHẾT ĐI!"

"[Tốc biến] và....[BẢO VỆ]" – Cô gái trẻ đeo kính, sở hữu mái tóc màu xanh tím dài ngang vai dùng ma pháp dịch chuyển đến chỗ tôi và tạo ra một chiếc khiên để đỡ đòn.

"Còn lại trông cậy vào bồ hết đấy, Ichiko!"

"Ok!" – Cô gái còn lại xông lên đứng trước tôi trả lời một cách đầy tự tin.

Dứt lời, cô gái di chuyển nhanh nhẹn về phía thực thể kia và tặng cho hắn ta một cú đấm vào mặt. Hắn choáng váng ôm lấy chỗ đau và gầm lớn. Tận dụng thời cơ, cô ấy đã vòng ra sau lưng hắn để thực hiện một đòn đá quét trụ khiến hắn mất đà mà ngã.

"Nhiệm vụ hoàn thành!" – Cô gái tóc bạch kim ấy cười, đè hắn rồi lôi những đồ chuyên dụng dùng để bắt thực thể ra.

"Cậu có sao không?" – Cô gái nãy bảo vệ tôi tới gần hỏi.

"Không, tôi ổn."

"Cậu biết khu vực này nguy hiểm lắm không? Tôi nhớ cục Cảnh sát đã phát thông báo người dân phải ở yên trong nhà rồi mà?" – Cô gái kia nghiêm sắc mặt hỏi.

"Tôi là đặc vụ được Trụ sở phái tới làm nhiệm vụ."

"Tôi chưa thấy mặt cậu bao giờ, cậu mới chuyển tới hả?" – Cô ấy dịu hẳn nét mặt đi nhưng giọng vẫn nghiêm.

"Vâng, tôi là Zodiac Alan, mới chuyển tới đây vào ngày hôm nay ạ!"

"Vậy chúng ta là đồng nghiệp rồi! Xin tự giới thiệu, tôi là Ichiko – Hirota Ichiko. Còn đây là A – chan!" 

'Rồi cái phong thái ngầu lòi, nghiêm nghị khi nãy của cô đâu? Ichiko?' - Tôi nghĩ.

"Từ nay mong cậu giúp đỡ!"

"Mong được hai người chiếu cố!"