Phương Khải cầm phấn viết lên trên bảng đen nhỏ thêm một trò chơi: Counter-Strike, 6 linh tinh.
Nghe được ở trong trò chơi có thể đánh ông chủ, mọi người không khỏi nóng mắt: "Còn làm ra cả trò như vậy luôn hả?"
Đám An Hổ Uy nhìn nhau, nếu như mấy người chúng ta liên hợp lại, chẳng phải là có thể treo ngược tên nhóc này lên đánh hay sao?
"Nghe được đấy nhỉ…" Tiêu Ngọc Luật vuốt cằm, trong đầu tưởng tượng ra cảnh lát nữa mọi người tụ tập lại đánh ông chủ, y vội vàng hô lên: "Chỗ tôi tham gia toàn bộ!"
"Cần con nhiều lời sao?" Tố Thiên Cơ lập tức trừng mắt lườm y một cái.
"Nhưng…" Lúc này bên Tố Thiên Cơ, Nguyệt Như vừa mới chết, bên kia Linh Nhi cũng mới chết, đang uất hận không có chỗ xả: "Chính cái quán nát này đã khiến cho kết cục của Linh Nhi và Nguyệt Như nhà tôi thảm như vậy, đáng đánh! Người khác không đánh được thì đánh ông chủ một trận trước cũng không tệ!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com