"Chuyện nội viện của lão gia, một tỳ nữ nhỏ nhoi như ngươi cũng dám xen vào sao?" Mặt Đông Tam Nương lạnh tanh, đánh giá tiểu nha đầu kia, nhìn thấu hết vọng tưởng trong lòng cô ta.
Mặt tỳ nữ nọ trắng nhợt, nhưng không dám tranh luận với Đông Tam Nương. Trước khi Liễu Xa trở về, việc lớn việc nhỏ gì ở chủ viện đều do Đông Tam Nương quản lý, tuy không phải quản sự trong phủ nhưng còn uy vọng hơn cả quản sự, ngay cả lão quản gia cũng rất thích Đông Tam Nương, khen cô làm việc nhanh nhẹn, giỏi giang.
Tỳ nữ nọ sợ sệt nói: "Tiểu chỉ lo lắng mà thôi, nghe nói nơi lão gia nhậm chức là nơi rừng thiêng nước độc..."
"Chăm sóc lão gia là chuyện của phu nhân, có liên quan gì đến ngươi sao?" Đông Tam Nương thiếu điều mỉa mai thẳng ra, trong mắt cô là sự không kiên nhẫn và xem thường. Tưởng là ngây thơ hoạt bát dễ thương thế nào, hóa ra trong đầu cũng chỉ có thế, dã tâm cao ngất.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com