Chưa đầy hai tiếng sau, chuyện Khương Bồng Cơ sắp dẫn mọi người tới huyện Tượng Dương đã truyền khắp khu dưỡng bệnh.
Cân nhắc tới số dân chúng bị thương nặng không thể lên đường, Khương Bồng Cơ quyết định dời lại thêm mấy ngày để người dân yên tâm dưỡng bệnh, đợi đến khi họ khỏe hơn một chút mới khởi hành, bộ khúc và cấm quân rảnh rỗi thì tiếp tục điều đi lao động công ích.
Những hành động ân cần quan tâm như thế khiến không ít người dân rơi lệ, danh tiếng của Khương Bồng Cơ ngày càng lên cao, những người đang còn chút do dự cũng quyết định đi theo cô rời khỏi Thượng Kinh.
"La Việt? Tìm ta có chuyện gì?" Khương Bồng Cơ đang ngồi trong lều, tay bóc từng mảng da chết trắng bệch trong lòng bàn chân trái. Trước đó vì cứu trợ dân chúng mà tay chân cô bị thương rất nặng, may mà khả năng hồi phục của cô mạnh mẽ, chân cô giờ đã trắng mịn như xưa.
Tuy đã khỏi nhưng da non mới mọc dưới mảng da chết khiến cô ngứa ngáy khó chịu vô cùng
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com