Lương Thần ngồi trong xe Diên Hoa, dõi theo chiếc taxi chở Cảnh Hảo Hảo khuất bóng dần, lúc này mới chậm rãi ngồi ngay ngắn, ánh mắt vốn lờ đờ men say bỗng chốc trở nên trong sáng, tỉnh táo như thường.
Diên Hoa ngồi trên ghế lái, lúng túng tay chân không biết phải làm sao.
Đêm nay, Lương Thần nhờ cô giúp anh ấy diễn một vở kịch nhưng cũng không có nói trước chuyện nhờ cô chở anh ấy về nhà. Giờ hai nhân vật chính đã ra nông nỗi này, chẳng phải Cảnh Hảo Hảo sẽ hiểu lầm quan hệ giữa cô và Lương Thần, cho rằng hai người không trong sạch ư?
Diên Hoa nhếch môi, nhịn không được mở miệng, hỏi: "Anh Lương Thần, không lẽ anh không định giải thích gì với cô Cảnh à?"
Lương Thần đưa tay che đi ánh sáng đang chiếu thẳng vào mắt đến đau nhức, hồi lâu sau, mới mở miệng, nói: "Không cần đâu."
Giọng anh lạnh lẽo như băng khiến Diên Hoa chẳng biết nên nói gì.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com