Cảnh Hảo Hảo chợt hoàn hồn, vội rút chân khỏi tay Lương Thần.
Đôi chân dính đầy bùn của cô làm cho chậu nước vẩn đục, giờ lại đột ngột rút ra đột ngột khiến nước bắn tung tóe lên mặt và áo anh.
Chiếc áo sơ mi trắng tinh nhanh chóng bị nước bùn vấy bẩn.
Cảnh Hảo Hảo xấu hổ mấp máy môi, cho rằng Lương Thần sẽ tức giận, thế nhưng, bất ngờ thay, anh không mảy may để ý, thản nhiên tiếp tục nắm lấy chân cô, đặt lại vào chậu như không có chuyện gì xảy ra. Động tác của anh có vẻ rất thô lỗ nhưng chỉ cô mới cảm nhận được sự dịu dàng ẩn chứa bên trong.
Anh cúi đầu, ngồi xổm trước chậu nước, cho hai tay vào nhẹ nhàng xoa bóp chân cho cô.
Lúc mới ngã xuống bùn, Cảnh Hảo Hảo vẫn chưa cảm thấy khó chịu, đến lúc lên bờ rồi, gió thổi nhanh chóng làm đóng băng lớp nước bùn trên chân cô khiến chúng tê rần.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com