webnovel

Cuộc tương ngộ sai lầm

“Đưa chân đây… để tôi chữa cho… Cô gái vâng lời …” “Đừng... đau quá.” Nhìn vết thương trên đùi cô đang chảy máu, người đàn ông hôn lên môi cô và dỗ dành: “Đừng tùy hứng, ngoan ngoãn bôi thuốc nhé!“ …… Trì Vi chưa bao giờ nghĩ tới bản thân giàu sang, xinh đẹp, đứng ở đỉnh cao như vậy một ngày nào đó sẽ bị người ta từ hôn đến ba lần, trở thành người phụ nữ trung tâm của sự cười nhạo và châm biếm. Trong cơn nóng giận, cô đã đi ngủ cùng một người đàn ông có khuôn mặt điển trai trắng trẻo ấy. Body 6 múi, cùng với cuộc sống tốt. Thật tiếc rằng anh ta là một kẻ bị bệnh, có thể chết đi bất cứ lúc nào! Vì thế hàng đêm cô đều thì thầm vào tai người đàn ông: “Không được phép chết, nhất định phải đi cùng ta, biết không.” Người người đều nói gã đàn ông ấy không thật lòng thật dạ, Trì Vi cũng đã từng nghĩ như vậy. Cho đến một ngày trong nhà xảy ra chuyện, cô đã bị lừa dối và bắt nạt. Trong thời khắc ấy, nàng cùng Bạch đã mạnh mẽ như một vị vua. Bạch che chở cho cô ấy , hắn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, một lần nữa nói lời cuối cùng: “Bảo bối của ta, nàng là một Nữ hoàng. Một ngày là Nữ hoàng, cả đời là Nữ hoàng!”

Khanh Điểm Giang Sơn · Thành thị
Không đủ số lượng người đọc
1314 Chs

Chương 750: Trái tim anh, nó đang khóc

Biên tập viên: Waveliterature Vietnam

Thấy thế, thân thể Nguyễn Nguyễn phát run, gần như không thể chống đỡ, coi như không nghe thấy khiêu khích của cô bạn gái.

Từ bé đến giờ, cô vẫn luôn lớn lên ở cô nhi viện, hiểu thấu lòng người dễ thay đổi, quan sát tinh tế một chút là có thể nhận ra hư tình giả ý.

Lệ Bắc Thành, anh không vui, từ mấy ngày trước, đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, nói chuyện kết giao.

Khi đó, cô cũng đã phát hiện, không chỉ không vui, mà còn... Trên người trong lúc lơ đãng, luôn lộ ra vẻ bi thương.

Anh là nhị thiếu nhà họ Lệ, cho dù là thân phận, địa vị, tiền tài quyền thế, mọi thứ không hề thiếu.

Không biết, vì sao anh lại như vậy.

Đã từng có ơn cứu mạng, tâm tâm niệm niệm mười năm, chỉ muốn xa xa đứng nhìn.

Chỉ cần anh có thể hạnh phúc, vui vẻ, bình yên.

"Lệ Bắc Thành, đừng khóc."

Bỗng dưng, Nguyễn Nguyễn nói ra một câu, trong đôi mắt hạnh trong suốt sạch sẽ, không nhiễm nửa phần bụi bẩn, giống như trẻ sơ sinh.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com