webnovel

Cuộc tương ngộ sai lầm

“Đưa chân đây… để tôi chữa cho… Cô gái vâng lời …” “Đừng... đau quá.” Nhìn vết thương trên đùi cô đang chảy máu, người đàn ông hôn lên môi cô và dỗ dành: “Đừng tùy hứng, ngoan ngoãn bôi thuốc nhé!“ …… Trì Vi chưa bao giờ nghĩ tới bản thân giàu sang, xinh đẹp, đứng ở đỉnh cao như vậy một ngày nào đó sẽ bị người ta từ hôn đến ba lần, trở thành người phụ nữ trung tâm của sự cười nhạo và châm biếm. Trong cơn nóng giận, cô đã đi ngủ cùng một người đàn ông có khuôn mặt điển trai trắng trẻo ấy. Body 6 múi, cùng với cuộc sống tốt. Thật tiếc rằng anh ta là một kẻ bị bệnh, có thể chết đi bất cứ lúc nào! Vì thế hàng đêm cô đều thì thầm vào tai người đàn ông: “Không được phép chết, nhất định phải đi cùng ta, biết không.” Người người đều nói gã đàn ông ấy không thật lòng thật dạ, Trì Vi cũng đã từng nghĩ như vậy. Cho đến một ngày trong nhà xảy ra chuyện, cô đã bị lừa dối và bắt nạt. Trong thời khắc ấy, nàng cùng Bạch đã mạnh mẽ như một vị vua. Bạch che chở cho cô ấy , hắn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, một lần nữa nói lời cuối cùng: “Bảo bối của ta, nàng là một Nữ hoàng. Một ngày là Nữ hoàng, cả đời là Nữ hoàng!”

Khanh Điểm Giang Sơn · Thành thị
Không đủ số lượng người đọc
1314 Chs

Chương 1132: Hắn nhìn Trì Vi đang trốn sau lưng Bạch Tư Ẩn với đầy sợ sệt, hoảng loạn và đề phòng mình…

Biên tập viên: Waveliterature Vietnam

Chỉ là quá mức đột nhiên và quá mức thân mật, ngay lập tức khuôn mặt Trì Vi trở nên tái nhợt.

Tự nhiên cảm giác kích ứng và kỳ thị cứ tuôn trào ra.

Theo bản năng cô muốn đẩy anh ta ra nhưng cái ôm quá chặt và làm Trì Vi cảm thấy đau đớn, hô hấp của cô trở nên khó khăn hơn :

"Bạc Dạ Bạch,anh buông tay ra."

Đối với điều này, Bạc Dạ Bạch vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, lại càng ôm chặt hơn, hai người như dính sát vào nhau vào không có cách nào tách ra được.

Thấy vậy Bạch Tư Ẩn có chút hoảng sợ mở miệng nhắc nhở:

 "Bạc Dạ Bạch, anh nhanh buông tay ra! Anh cứ như vậy Vi Nhi sẽ không chịu được đâu."

Nhưng vẫn không có tác dụng gì, dường như hắn ta đều bỏ ngoài tai tất cả những lời nói đó, hành động này như là một mệnh lệnh và buộc cô phải chấp nhận.

"Bạc Dạ Bạch. Thả tôi ra! Anh thả tôi ra."

Trì Vi chỉ cảm thấy lá phổi của mình đang dần căng phồng lên, âm thanh run run và đứt quãng.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com