webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
698 Chs

Chương 107: Tự lực cánh sinh

Biên tập viên: Nguyetmai

Trang bị và nhân viên từ Hollywood được chuyển đến từ sớm, Zach Snyder và các quay phim cũng như ba trợ lý ngồi thùng xe kéo của chiếc Ford F150. Họ điều khiển một máy quay phim rất lớn, chầm chậm dịch chuyển ngang con đường ở hướng mười giờ thuộc phía Nam Chicago.

"Hơi bị rung rồi..."

Xe dừng lại, Tống Á mở cửa xuống xe từ ghế ngồi cạnh tài xế thì thấy quay phim nhìn vào màn hình, làu bàu.

"Lại một lần nữa đi, APLUS, có thể chọn một đoạn đường tốt hơn chút không?" Zach Snyder hỏi.

"Không sao. Không ổn cũng không sao cả, trông lại có phong cách của một phóng sự..."

Tống Á lại lên xe, nói với Dyle đang ngồi ở ghế lái: "Quay lại một lần nữa đi. Chậm thôi, nhẹ nhàng thôi, nhưng phải chú ý đừng vi phạm luật giao thông."

Dyle quay đầu xe lại một lần nữa.

Sau khi đi xong lần thứ hai, Tống Á bảo Dyle lái thẳng xe đến quán bar đêm dưới lòng đất.

Nhân viên đoàn phim đã chuẩn bị xong thiết bị, các 'đơn vị liên quan' biết việc quay MV thông qua các kênh khác nhau giờ đang đứng rải rác hai bên đường. Trong đó đa số là người da đen, nhiều đàn ông, ít phụ nữ. Giữa đêm tối và ánh đèn mờ ảo, trông tất cả như một mảng đen nghìn nghịt, người không biết còn tưởng bang phái nào đang tập hợp tại đây. Lão Joe và mấy người đeo khăn Mèo Địa Ngục Đuôi Ngắn đang đứng dựa vào góc tường nói chuyện phiếm, tiện thể giữ trật tự khu vực này.

"Này! APLUS!"

Eric chạy đến đưa cho Tống Á một xấp tài liệu, "Tao nghe xong bài hát mới của mày rồi, thật sự là, quá ***, quá hay!"

"Cảm ơn." Tống Á tiện tay lật giở giấy tờ chứng nhận cho phép sử dụng hình ảnh, "Ký hết à?"

"Gần hết thôi, nhưng ở đây nhiều người qua lại quá..." Eric trả lời.

Tống Á biết người da đen ở tầng lớp thấp chẳng quan tâm gì vấn đề quyền lợi này, ký hay không cũng chỉ là hình thức. Như AK đã nói với hắn từ trước, không có ai quan tâm mấy chi tiết nhỏ nhặt này.

"Vậy được rồi, cảm ơn Eric." Tống Á đấm tay với hắn.

"Sớm biết thế này thì tao đã cùng mày lăn lộn rồi... Mẹ nó, thật là hối hận." Eric quay lưng với những người khác, nói nhỏ: "Về sau còn mấy chuyện như thế này thì nhớ tìm tao, tao thấy mình còn hát hay hơn Dyle đấy."

"Ha ha, anh em với nhau, không thành vấn đề."

Tống Á thuận miệng xã giao, sau đó ném tài liệu vào trong xe và đi tìm lão Joe, "Lão Joe, nhờ ông lo hết mọi chuyện ở đây nhé."

"Không thành vấn đề."

"Bắt đầu!" Lão Joe đứng trước đám đông rồi hô lên. Tống Á đẩy Zach Snyder lên phía trước, "Đây chính là đạo diễn. Lát nữa nhớ thông minh con m* nó lên, bảo làm gì thì làm nấy!" Hắn chỉ vào Zach Snyder, nói to.

"Mọi người, chúng ta phải quay toàn cảnh trước đã... Không ai nhìn vào ống kính nhé." Zach Snyder bắt đầu bận rộn với công việc.

"Bài hát mới rất hay, sao không quảng bá mạnh hơn? Nhóc à, bài này còn hay hơn nhiều so với cái bài eo éo lần trước* của cậu đấy."

(*) Ý nói "I Feel It Coming", bài Tống Á bắt chước giọng của The Weeknd.

Lão Joe kéo Tống Á vào góc tường, "Colombia bạc đãi cậu à?"

"Không, vẫn ổn mà." Tống Á nhún vai. Hắn không muốn nói quá nhiều về chuyện công ty đĩa nhạc Sony Colombia, "Lát nữa có cả vai của ông đúng không? Để tôi bảo Zach cho ông một cảnh đặc tả."

"Ừ." Lão Joe chỉ chiếc Lincoln Limousine đỗ bên vệ đường, "Lát nữa tôi muốn được quay cùng với nó."

"Ông nói sao thì làm vậy."

Zach Snyder đã quay hơn một tiếng đồng hồ nhưng vẫn nhanh nhẹn miêu tả công việc cho lão Joe và các diễn viên quần chúng, rồi sau đó lại bổ sung thêm một số cảnh quay về phong cảnh và kiến trúc xung quanh.

"Đến lượt tôi rồi." Tống Á tạm biệt lão Joe rồi vào xe lấy một chiếc mũ đỏ đen của Chicago Bulls, thay một chiếc áo phông cộc tay màu đen mới toanh, và như thường lệ, trên ngực áo vẫn có hình chữ tượng hình Trung Quốc. Cả chiếc vòng vàng cỡ lớn có mặt dây chuyền in chữ A+ cũng không thể nào thiếu được.

Zach Snyder bắt đầu chỉ huy cấp dưới làm tốt công tác chuẩn bị rồi bảo Tống Á và quay phim thử vài cảnh trên đường, "Action!" Nghe thấy hiệu lệnh của anh ta, Dyle nhấn nút máy cassette trên xe, khúc dạo đầu của "Remember The Name" vang lên.

Tống Á bước về phía trước, vừa làm khẩu hình theo lời nhạc, vừa học theo động tác khoa tay múa chân kiểu hip hop trong MV gốc nhưng cũng không quên nhìn thẳng vào ống kính. Quay phim và trợ lý điều khiển bộ thiết bị quay nặng nề và chiếc steadicam trước mặt hắn lùi về phía sau.

"Nào! Lại lần nữa!"

Đến cảnh quay dài, Zach Snyder nhìn vào màn hình máy quay và ra lệnh.

Mặc dù có rất nhiều người nhưng tất cả vẫn nghe lời đạo diễn, Tống Á cũng trở lại vị trí cũ, Dyle lại mở bản nhạc lên một lần nữa...

Vào cảnh quay cuối cùng, quay phim đi theo quay cảnh Tống Á bước đến gần quán bar. Bắt đầu từ đây, phần còn lại của MV sẽ chuyển sang cảnh Công ty A+ Records, Zach Snyder sẽ sử dụng kỹ thuật cắt ghép để MV không bị thiếu tính liên kết.

Bận rộn mãi đến rạng sáng thì cuối cùng họ đã hoàn thành xong những cảnh quay ở quán bar đêm. Hôm sau, Tống Á lại tổ chức party ở công ty.

Không gian ở Công ty A+ Records quá nhỏ, Tống Á để Goodman làm một thỏa thuận với chủ sở hữu tòa nhà, sau đó thuê quyền sử dụng một nửa không gian công cộng trên tầng bốn của họ. Hắn thuê vào buổi tối, vì dù sao buổi sáng vẫn có các công ty khác phải đi làm ở đây.

"Yo!" Lần này Big A cũng có phần, cả anh ta và em trai mình đều rất chỉnh chu đến gặp hắn, "Mấy giờ bắt đầu quay?" Anh ta hăng hái xoa tay, trông có vẻ như không thể đợi thêm được nữa, "Hôm nay tao không đưa nhiều gái đến, vì mày bảo không muốn đông người quá."

"Cảm ơn, không có cách nào khác, chỗ này nhỏ quá." Tống Á đấm tay với anh ta. "Lát nữa quay tôi sẽ bảo với anh."

Hắn đi lên không gian chung ở tầng bốn trước. Công ty dịch vụ hợp tác với hắn lần trước đã chuẩn bị quầy bar ở đấy rồi. Cả nam lẫn nữ đều đang vừa uống rượu vừa tán tỉnh nhau, thấy Tống Á đến thì đám đông bắt đầu xôn xao.

"Hey, APLUS!"

"Hey…"

Tất cả niềm nở chào hỏi hắn.

"Rượu ngon không?" Tống Á nói chuyện với họ vài câu, "Lát nữa quay thì cứ làm việc của mọi người, nhất định đừng nhìn vào ống kính, ok?"

Nhận được câu trả lời vừa ý, hắn mới đi vào công ty. Trong đài phát thanh của Big A và A+ Records đều đông nghịt người, tất cả đều đang nâng ly, nhẹ nhàng đung đưa theo tiếng nhạc. Nhưng nhìn thấy Tống Á, thì tất cả lại liên tục bắt chuyện với hắn.

Tống Á dặn đi dặn lại nhiều lần, cũng không có cách nào khác nữa cả. Hắn đã đảm bảo với nhà sản xuất như thế, nếu giờ lại dùng quá số phim nhựa dự tính thì hẳn mọi người đều chẳng vui vẻ gì.

"Andrew, Hunter!" Hắn đi vào phòng điều khiển. Lúc này, nơi hai kỹ thuật viên đang đang ngồi lại rất yên tĩnh. Họ đang ở trước máy tính bàn bạc điều gì đó, "Xem hết kịch bản chưa?"

Nghe hai người khẳng định đã xem rồi, hắn lại nói: "Lát nữa quay, chúng tôi sẽ đi vào bắt tay với các anh..." Hắn giơ tay ra, "Không phải kiểu bắt tay này, mà là kiểu này." Hắn dạy họ cách bắt tay kiểu nắm cổ tay của người da đen, "Ban đầu các anh phải nhìn vào màn hình máy tính, giả vờ bận rộn làm việc, đợi tôi đưa tay ra thì mới quay lại cười và bắt tay. Bắt tay kiểu này, các anh đã nhớ chưa?"

"Chúng tôi cũng đang bận thật." Adrew cười nói.

"Nghỉ chút đi, hôm nay là party mà." Tống Á cũng cười.

Nói chuyện với hai người xong, hắn đến bên ngoài phòng làm việc của mình. Những đồ bày biện trong không gian không quá lớn kia đều được chuyển vào, chất đống trong văn phòng. Bàn bi-a đặt dựa vào tường trong đài phát thanh của Big A lớn lại được mang vào, có vài người cả nam lẫn nữ đang chơi trò này.

"Fergie, cô..." Tống Á rất hài lòng về sự chăm chú của họ, nhìn qua lại bỗng thấy Fergie đang đứng trước máy chơi game chơi Pacman*. Hắn bước đến, chị của Fergie đang nâng ly rượu, đứng xem bên cạnh.

*Pacman là một trò chơi arcade được phát triển bởi Namco và phát hành đầu tiên tại Nhật Bản vào 22 tháng 5 năm 1980. Trở nên nổi tiếng và được ưa thích ngay từ khi được phát hành cho đến ngày nay, Pac-Man được xem là một trò chơi kinh điển và trở thành một biểu tượng của văn hóa đại chúng những năm 80.

"Sao hai người lại ăn mặc thế này?" Hắn hỏi cả hai vẻ không hài lòng.

Hôm nay Fergie mặc một chiếc sơ mi tay xòe họa tiết chấm bi, còn chị cô là Dana vẫn mặc đồ thường ngày ở nhà, khoác ngoài một chiếc áo mỏng màu xanh nhạt già cỗi.

"Anh hỏi chị ấy đi." Fergie lắc đầu với vẻ mất hứng, giọng điệu trả lời cũng không vui vẻ gì. Có thể thấy cô cũng không vừa ý với bộ đồ này.

"Cô đang làm gì thế hả?" Tống Á khẽ giật giật vạt áo khoác của người phụ nữ gần ba mươi tuổi ấy, "Cô là người Mỹ à? Đây là party, hai người ăn mặc như thế thì lát nữa tôi quay MV kiểu gì? Cô nhìn người khác xem..." Hắn chỉ vào những thiếu nữ đang chơi bi-a, ai cũng trang điểm lộng lẫy. Có cô gái còn mặc váy ngắn đến mức mỗi khi cúi xuống đánh bi-a, người đứng sau đều có thể thấy rõ nội y tam giác cô mặc.

"Nó còn nhỏ..." Dana lo lắng nói.

"Còn nhỏ cũng không ăn mặc như thế được. Tôi không tin ngày xưa lúc ở Hollywood, cô chưa từng thấy party mà họ tổ chức như thế nào, phải không? Mau đi thay đồ đi!" Tống Á nghiêm khắc nói, "Vẫn thừa thời gian, tôi chờ hai người."

Dana không còn cách nào khác nên vội nắm tay đưa Fergie ra ngoài.

"Đừng làm tôi không hài lòng thêm lần nữa đấy!" Tống Á nhìn bóng lưng hai người, tiếp tục quát: "Bằng không, Fergie đừng mong sống hẳn hoi được ở chỗ tôi!"

Đi sau chị mình, Fergie quay lại cười trộm, nháy mắt với Tống Á.

"Ông chủ." Mawota mang một cuộn giấy bọc thuốc phiện đã nhàu nát đến gặp Tống Á. "Có người lén lút vứt cái này vào toilet."

"F*ck!" Tống Á vọt tới toilet. Ở đó còn có một thanh niên da đen đang hùng hổ chửi rủa.

"Party của tôi là phải sạch sẽ! Tôi chưa thông báo gì à?"

Tống Á chỉ vào trán anh ta mà quát. Anh ta rất sợ nên vội cúi đầu lo lắng né tránh ánh mắt hắn.

Tống Á thò luôn tay vào túi áo anh ta, lấy được một chiếc túi nhỏ, sau đó ném luôn cả nó và thứ Mawota vừa thu được xuống bồn cầu, "Đừng có gây chuyện ở chỗ tôi. Lát nữa quay MV, tôi không muốn thấy bất kỳ kẻ nào lấy thứ này ra nữa!"

Sau khi đích thân xử lý xong mọi chuyện, cuối cùng Tống Á cũng cảm thấy yên tâm hơn, hắn bảo Zach Snyder cứ bắt đầu quay phim đúng giờ.

Không bao lâu sau, chị em Fergie cũng trở lại. Cô chị mặc một chiếc váy dạ tiệc hơi kín đáo, nhưng vẫn chấp nhận được. Fergie mặc một chiếc váy liền ngắn trễ ngực, đi một đôi giày có cao gót để tăng thêm chiều cao. Bộ đồ này làm nổi bật lên dáng vẻ gợi cảm không phù hợp với độ tuổi của Fergie, tiếc là vẫn phải mặc thêm áo mỏng bên trong. Fergie vẫn chưa hài lòng, ra vẻ buồn bã cầu cứu Tống Á.

"Vào văn phòng tôi cởi cái áo này ra." Tống Á nói thẳng.

"Cậu APLUS." Dana lí nhí phản đối.

"Không cần gọi tôi là 'cậu'. Dana, từ trước tới nay, các ca sĩ, đặc biệt là nữ ca sĩ luôn phải đi đầu về xu hướng thời trang. Tôi không muốn để người khác chê cười công ty nhạc của tôi rằng ngay cả việc ăn mặc của nghệ sĩ dưới quyền mình cũng không lo nổi. Sau này, khi MV được phát hành, chẳng lẽ cô muốn nhìn một đám báo lá cải cười nhạo Fergie là đồ quê mùa sao? Hơn nữa, tôi cũng không vừa ý lắm với chiếc váy này. Hôm nay bỏ đi, hôm khác tôi sẽ bảo stylist phối cho cô ấy vài bộ khác." Tống Á nghiêm nghị dạy bảo cô chị rồi lấy chìa khóa văn phòng từ trong túi ra, đưa cho Fergie, "Vào trong thay đồ đi."

"Cảm ơn." Fergie cầm chìa khóa, vui vẻ bước nhanh vào văn phòng.

Không bao lâu sau, cô lại xuất hiện trước mặt Tống Á. Chiếc váy ngắn làm tôn lên bộ ngực trắng nõn, đầy đặn với rãnh ngực sâu hoắm.

"Vậy mới đúng."

Tống Á hài lòng nhận lại chiếc chìa khóa, quay ra giơ ngón cái với Zach Snyder ý bảo đã chuẩn bị xong. Sau đó, hắn vỗ tay thật to vài cái, "Every body!", thu hút sự chú ý của mọi người về phía mình, "MV 'Remember The Name'! Chính thức bấm máy!"