Nói xong Nhạc phu nhân liền dập máy, Nhạc Thính Phong ngây cả ra, đây là lần đầu tiên mẹ anh cáu với anh tới vậy, thường ngày bà sợ anh lắm mà.
Nhạc Thính Phong dự là có biến, anh nói: "Tôi về nhà một chuyến, mẹ tôi có việc tìm."
Hạ Lan Phương Niên gật đầu: "Được, anh về trước đi, chuyện tìm người cũng không phải là chuyện chốc lát, trong nước cậu quen biết nhiều người, giúp tôi chú ý một chút."
"Yên tâm đi."
Nhạc Thính Phong rời đi.
Về tới nhà, vừa vào tới phòng khách, thím Ngũ đã lén ra hiệu cho anh.
Nhạc Thính Phong thấy mẹ dựa trên sofa, trên trán còn đắp túi chườm lạnh, sắc mặt thật sự rất kém.
"Gọi con về làm gì?"
Tức khắc, Nhạc phu nhân nhích người ngồi dậy, bà cầm túi chườm đá ném lên người Nhạc Thính Phong: "Làm gì à? Mày xem mày đã làm ra cái chuyện tốt đẹp gì rồi?"
Nhạc Thính Phong nhíu mày: "Mẹ, mẹ ăn phải cái gì à?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com