Phù Đảo nếu đã được gọi là hòn đảo, vậy diện tích đương nhiên là rất lớn. Lúc trước khi bọn họ còn ở trên thuyền, vẫn chưa cảm nhận được sự to lớn đặc biệt này, chỉ nghĩ chắc là cũng như núi băng trôi trên mặt biển. Mãi đến khi bọn họ đặt chân lên Phù Đảo mới phát hiện so nó với núi băng vậy cũng quá coi khinh nó rồi. Bởi vì những gì bọn họ nhìn thấy chỉ là một góc của núi băng mà thôi.
Giờ đặt chân lên "núi băng", bọn họ mới có cảm giác "Chỉ tại thử sơn trung, Vân thâm bất tri xứ*."
* Chỉ tại thử sơn trung, Vân thâm bất tri xứ: ý rằng nhìn có vẻ nhỏ nhưng thật ra rất lớn. Trích từ bài thơ "Tầm ẩn giả bất ngộ" của nhà thơ Giả Đảo thời Đường:
Nguyên tác:
"Tùng hạ vấn đồng tử,
Ngôn sư thái dược khứ.
Chỉ tại thử sơn trung,
Vân thâm bất tri xứ."
Bản dịch thơ của Tản Đà:
"Gốc thông hỏi chú học trò,
Rằng: Thầy hái thuốc lò mò đi xa.
Ở trong núi ấy đây mà,
Mây che mù mịt biết là nơi nao?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com