Thủy An Lạc quay đầu nhìn chiếc xe bus đang dần nhốn nháo kia, sung sướng nhìn nó khuất dần khỏi tầm mắt.
"Đấu với bà đây á? Tôi đấu không lại Sở Ninh Dực chẳng qua là vì không đánh lại được anh ta, chẳng lẽ tôi lại không trị nổi anh." Thủy An Lạc cười híp mắt rồi tung tẩy đi về nhà.
***
Lúc Thủy An Lạc về đến nơi thì trời vẫn còn sớm, cô ghé qua siêu thị mua một ít trái cây cho con trai, vừa nghiền ra ăn còn có thể làm nước ép cho con uống nữa.
Lúc xếp hàng chờ thanh toán, Thủy An Lạc nhàm chán ngó ngó nghiêng nghiêng xung quanh.
"Chính là cô ta, đồ mặt dày không biết xấu hổ dám trèo lên giường Thái tử gia."
Thủy An Lạc đang xếp hàng thì đột nhiên xuất hiện mấy em gái dở hơi, trông có vẻ không lớn, ít nhất chắc cũng tầm tuổi Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc chau mày nghiêm túc nghĩ, hình như cô không quen biết bọn họ thì phải.
"NÀY CON KIA!!!"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com