Sở Ninh Dực dùng sức cắn vào má Thủy An Lạc đau bao nhiêu thì sức lực cô giãy giụa lớn bấy nhiêu. Cô giãy càng mạnh thì cái chỗ đó của Sở Ninh Dực bị đầu gối cô thúc vào lại càng đau bấy nhiêu.
Thủy An Lạc nghĩ thầm trong bụng, nếu như quẳng đám điều kiện tồn tại ở giữa đi, nói cách khác thì chính là Sở tổng tự làm tự chịu, cơn đau này do chính lực của anh tạo ra chứ đâu. Nhưng mà má của cô đau thật mà, kiểu này không biết có phải Sở Ninh Dực cắn sứt má cô ra rồi không nữa?
Cô không biết Sở Ninh Dực còn cái tật xấu này nữa đấy, sau này chắc chắn cô sẽ bế con trai tránh xa anh ta ra. Dù sao thì gương mặt bánh bao của con trai trông cũng "ngon lành" hơn, cắn cũng sẽ đã hơn.
Sở Ninh Dực cố gắng chịu đựng cho qua cảm giác đau đớn này lại thấy Thủy An Lạc đang thất thần, lúc này mà cô cũng thất thần cho được à?
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com