webnovel

ALCANA THE DARK LAND

Tác giả: Ghost_The
Kỳ huyễn
Đang thực hiện · 460 Lượt xem
  • 2 ch
    Nội dung
  • số lượng người đọc
  • N/A
    HỖ TRỢ
Tóm tắt

Chapter 1Chương 1: Thức tỉnh sau giấc ngủ dài.

[... Một bông hoa nở rộ trên mảnh đất chết chóc và hoang tàn, một bông hoa màu trắng tượng trưng cho một tâm hồn thuần khiết, đó là kẻ được chọn để kế thừa vương miện tái sinh ,kẻ sẽ thay đổi được tất cả mọi thứ khi nắm giữ nó. Bất cứ kẻ nào không xứng đáng dám chạm vào nó đều phải chết]

[Mẹ à!Cho con hỏi câu này được không]

[Được! Con hãy cho ta biết điều con thắc mắc.]

Hai mẹ con Aura và Luxiana của hoàng tộc Victoria đang ngồi trong thư viện hoàng gia được làm bằng các khối pha lê lớn. Người mẹ Aura đang kể cho con mình nghe về truyền thuyết của người được chọn bởi Vương Miện Tái Sinh. Đó là truyền thuyết về lịch sử của Công quốc Arus.

[Tại sao kẻ được chọn được ví là bông hoa trắng chứ không phải là loại hoa khác vậy , thưa mẹ?]

Người mẹ ôm cô con gái bé nhỏ , ngây thơ vào lòng, xoa xoa mái tóc bạch kim mềm mại của cô bé.Cô đáp lại :

[Bông hoa trắng đại diện cho một người phụ nữ trong trắng được chọn, nó phải tinh khiết và hoàn mĩ không bị vấy bẩn từ trước đó ,mỗi người có một bông hoa để đại diện,giống như ta là bông hoa cúc trắng ,hoặc bà con là hoa ly trắng.]

[Vậy con sẽ trở thành bông hoa nào vậy?]

Aura đáp:

[ Con sẽ trở thành bông hoa đẹp nhất trần đời mà] mẹ từng thấy đó, con biết không?

[Thật hả mẹ ?]-Cô bé Luxiana thốt lên đầy vui sướng .

Aura nhìn đứa con gái mình không cầm được nước mắt ,cô chỉ có thể ở bên cô bé một lúc nữa thôi và có thể đây sẽ là lần cuối cùng cô gặp con mình trong đời.

[Sao mẹ lại khóc?]-Cô bé luxiana hỏi.

[Không có gì đâu con . Nhưng có điều mẹ dặn con này, hãy nhớ lấy những điều mẹ đã dạy con nghe chưa, con không được phép quên mình là ai nghe chưa,con phải luôn mạnh mẽ vượt qua mọi khó khăn bằng mọi giá,hiểu không.] - Aura gạt nước mắt nói với con mình.

Cô bé vẫn chưa ý thức được vấn đề.

Aura bỏ chiếc vương miện của mình vào một chiếc hộp gỗ và đưa cho con gái mình nói:

[Con giữ gìn nó cẩn thận nhé!]

Một người lính vệ binh chạy tới báo cáo tình hình:

[Thưa nữ hoàng, bọn chúng đã phá được cửa cung điện rồi! Tình hình đang rất nguy cấp . ]

Aura chỉ lặng lẽ quay lại nói:

[Chuẩn bị tất cả mọi thứ đi. Ta sẽ ra ngay. Còn nữa ,đưa công chúa đến nơi ta đã chuẩn bị trước đó . ]

[Vâng !] Người vệ binh đáp

Aura quay lại nhìn con gái lần cuối , sau đó bước ra khỏi thư viện. Luxiana không hiểu chuyện gì xảy ra. Vài người lính vệ binh tới chỗ cô bé và nói :

[Sinh mệnh của chúng tôi là do ngài quyết định ,giờ xin ngài hãy đi cùng chúng tôi.]

...

Ở bên này Aura đang mặc giáp , một số người lính đang giúp cô mặc . Bên ngoài đang khá hỗn loạn . Sau khi chuẩn bị xong cô ra lệnh cho tất cả vệ binh sắp xếp trận địa ở sảnh cung điện. Tất cả đều mang khiên nặng và thương chĩa về một hướng, Aura rút kiếm ra nói:

[Các người nghe đây, đây sẽ là trận chiến cuối cùng của chúng ta,ta mong các ngươi đừng trách ta, nhưng nếu chúng ta không câu giờ đủ lâu ,thì tất cả những gì chúng ta làm đều vô nghĩa, chỉ khi công chúa còn sống thì vẫn còn cơ hội cho Vương Quốc Aurus được tiếp tục tồn tại, công chúa chính là hi vọng cuối cùng của đất nước này . Các người có ý kiến gì không?]

[Thưa ,không ! Chúng tôi nguyện hi sinh cùng nữ hoàng!] -Tất cả những người lính vệ binh đáp lại.

Aura không cầm lòng được ,nước mắt cô ứa ra , cô không thể ngờ rằng cho đến giây phút này những người lính vệ binh vẫn thề trung thành với cô , cho dù phải chết.

Quân địch đã ở ngay trước mắt, Aura ra lệnh cho binh lính sẵn sàng.

Khi quân địch chỉ mới xuất hiện ở trước cánh cửa thì đã bị vệ binh dáng đòn chủ động . Một bức tường từ khiên được dựng nên cản chúng lại, rồi hàng loạt mũi thương đâm tới khiến chúng bị tiêu diệt ngay tức khắc, một tên tướng của bọn chúng nói:

[Chúng bay vẫn cố chống cự sao! Đế Quốc Helia bọn tao sẽ nghiền nát tất cả hi vọng kháng cự đó , bọn ta sẽ khiến các ngươi phải tuyệt vọng. Đầu hàng đi!]

Quân Đế Quốc mỗi lúc một đông, rồi chúng đã tìm ra khe hở rồi luồn qua bức tường khiên đó . Chúng phá nát đội hình và làm nhiễu loạn quân lính,Aura cố chống trả, từng người lính vệ binh ngã xuống. Chúng xông qua Aura và tiến vào phía trong, cô chỉ bất lực nhìn theo ,cô hi vọng rằng mình đã câu giờ đủ lâu để Luxiana có thời gian chạy trốn. Bản thân cô cũng bị thương và không thể cầm cự lâu hơn nữa.

...

Ở đằng này Luxiana đã cùng với hai người vệ binh đi tới cuối thư viện , họ kích hoạt động cơ để mở ra một lối đi bí mật ,một bậc thang dài dẫn xuống dưới một căn hầm , nó vô cùng tối. Ba người bọn họ đi xuống dưới , sau một lúc thì họ đã đi xuống một đường hầm dài, họ tiếp tục đi đượ một lúc thì nghe thấy tiếng quân đế quốc ở sau lưng. Bọn họ cấp tốc chạy tới hai ngã rẽ .

[Bên nào vậy ?]- Một trong hai người vệ binh nói.

[Đừng hỏi tôi ,tôi không biết đâu?]- Người kia đáp lại.

Những tiếng bước chân càng ngày càng gần, họ quyết định rẽ bừa sang bên phải, phải nói rằng rất tiếc đó là đường cụt, nhưng ... điều đó dường như được sắp đặt trước cho Luxiana vậy, ngay cả Aura cũng không thể ngờ được trước chuyện này .

Đi hết con đường bọn họ tới một căn phòng lớn hình bán cầu , nền nhà được lát bằng pha lê, ở trên trần có một trụ đèn treo lơ lửng và luôn phát sáng, xung quanh căn phòng được chạm khắc nhiều hình hoa hồng trắng và đặc biệt ở ngay giữa phòng có một người đang quỳ chỗ anh ta quỳ là một phần đất được nhô cao hơn với nền nhà, anh ta là một hiệp sĩ với bộ áo giáp sáng bóng, ngực anh ta bị một thanh kiếm đâm xiên qua,tay phải cầm kiếm chọc xuống đất ,đầu cúi xuống, có lẽ anh ta đã chết.

[Các ngươi không còn đường lui đâu!]-Một tên lính đế quốc nói từ đằng sau.

Bọn lính Đế Quốc đã tới, chúng bắt đầu tiến tới vây chặt bọn họ . Hai người lính vệ binh rút kiếm để định phá vây .

[Lui về sau đi công chúa!]-Một trong hai người bọn họ hô lên .

Luxiana từ từ lùi lại về sau cho tới khi tới chỗ người hiệp sĩ kia. Hai người lính vệ binh bắt đầu giao tranh , họ đã chiến đấu hết sức quả cảm, nhưng ít không thể địch lại nhiều , một người lính ngay tức khắc bị đâm bởi rất nhiều cây thương , anh ta đã tử trận ,trước lúc lâm chung anh hô lên với người đồng đội rằng:

[Bằng mọi giá ...Hộc hộc... phải bảo vệ công chúa.]

Vừa dứt câu thì người còn lại bị kiếm chém thẳng vào đầu cũng lìa đời.

Luxiana nhìn thấy những gì trước mắt vô cùng kinh hãi . Một tên lính nói với cô bé từ xa:

[Yên tâm đi ,tao sẽ cho mày một cái chết nhẹ nhàng nhất có thể.]

Luxiana sợ hãi ,nhưng chẳng còn đường lui, quay đầu nhìn xung quanh cô thấy thanh kiếm trên ngực người hiệp sĩ , cô bé lấy hết sức bình sinh kéo nó ra.

Mấy tên lính cười nói:

[Vẫn muốn chống cự à ,ngoan ngoãn mà chịu chết đi.]

Thanh kiếm vừa rút ra cô bé quay người lại ,một nguồn sức mạnh to lớn nào đó xuất hiện nhưng không phải từ thanh kiếm.

...

[Xin chào !]

Một giọng nói từ phía sau lưng khiến Luxiana quay lại . Người hiệp sĩ đó đang nhìn cô bé ,anh ta chưa chết ,anh ta chưa bao giờ chết, vết đâm trên áo giáp của anh ta cũng biến mất không giấu vết.

Không để Luxiana kịp phản ứng anh ta nói tiếp:

[Cô là người rút thanh kiếm đó ra đúng không?]

V...vâng! Là tôi!-Luxiana đáp lại.

[Vẫn còn một tên cơ à ?Bớt làm màu đi chúng mày tới số rồi !] - Một tên lính đế quốc nói với giọng đầy kiêu ngạo tiến đến.

Hắn vung kiếm lên nhắm vào Luxiana nói :

[Chết đi!]

Cây kiếm giáng xuống ,Luxiana nhắm mắt lại,một âm thanh kim loại va vào nhau phát ra, người hiệp sĩ ấy đã dùng tay trái nắm chặt lấy lưỡi kiếm . Anh ta nhìn tên lính nói:

[Ai cho mày được động vào cô bé thế hả?]

Nói rồi anh ta dùng kiếm đâm xiên qua người hắn ,rồi nhấc lên hất sang một bên. Mấy tên khác ngây người từ từ lùi lại . Tên tướng thấy vậy hô to:

[Chỉ là một tên kị sĩ thôi ,ai lấy đầu được hắn sẽ có thưởng!]

Lập tức bọn chúng lao lên , nhưng người hiệp sĩ chỉ bình tĩnh lấy khiên ra ,thủ thế sẵn sàng chiến đấu. Tên đầu tiên lao tới với một tấm khiên lớn , người hiệp sĩ căn chuẩn khoảng cách, một nhát đâm xiên tấm khiên, kết liễu luôn tên lính xấu số. Một tên khác cầm thương lao lên với tốc độ cao ,chỉ thấy người hiệp sĩ lấy tấm khiên gạt nó sang một bên rồi chém cơ thể tên lính ra làm đôi. Rồi một lúc ba tên liên tiếp lao vào ,anh ta không hề nao núng ,chỉ một nhát kiếm được vung ra, cả ba tên đó đều mất đầu.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục, nhưng có điều bọn lính đế quốc không biết mình đang đối đầu với ai.

...

Ở bên này Aura vẫn cố chống cự , tất cả lính vệ binh đều đã mất mạng ,cô đã bị thương rất nặng . Xung quanh cô ,từng tên lính đế quốc đang cầm thương chĩa về cô , chúng đột ngột lao lên ,các mũi thương cứ thế đâm tới , cô không còn sức để tránh nữa và rồi hứng trọn toàn bộ những mũi thương ấy . Gục xuống trong vũng máu ,cô thều thào:

[Luxi...Luxiana... c...con nhất định ...phải sống sót nhé.Mẹ không thể...ở lại với con được rồi.]

Sau đó cô trút hơi thở cuối cùng.

...

Trong căn phòng , máu và thịt đã hòa lẫn với nhau, Luxiana ngây người, cô bé không thể tin được những gì đang xảy ra, một mình người kị sĩ ấy đã tàn sát hơn vài chục người mà không hề tốn một giọt mồ hôi.

Anh ta bắt đầu tiến về phía Luxiana , cô bé hoảng sợ lùi về sau, khi tiến tới gần anh ta quỳ một chân và cúi xuống trước mặt cô bé nói:

[Xin ngài hãy nhìn nhận tôi là một cận vệ của ngài thưa hậu duệ của nữ hoàng Oliver . Tôi chỉ là một kẻ bại trận dưới tay cố nhân của ngài ,xin hãy để tôi được về dưới trướng ngài. Ngài có thể cho tôi biết tên được không.]

[Tên ta là... Luxiana ! Luxiana Vitoria công chúa của Aurus !]-Cô bé đáp lại.

[Tên tôi là Ashen Knight, ngài hãy gọi tôi là Ashen!]- Người kị sĩ tên Ashen đáp lại.

[Anh nói anh là hộ vệ của tôi phải không? Vậy anh sẽ nghe lời tất cả yêu cầu của tôi chứ ?]- Luxiana hỏi.

[Vâng ! Tất nhiên!]- Ashen đáp lại.

[Vậy anh có thể cứu mẹ ta chứ?]-Luxiana tiếp tục hỏi.

[Vâng ,mệnh lệnh của ngài tôi sẽ thực hiện nga...]- Ashen đang nói thì bị chen ngang bởi tiếng chuông nhà thờ.

Tiếng chuông đột ngột vang lên ,Luxiana ngây người , cô cố nhớ ý nghĩa của tiếng chuông này từ những gì mẹ cô dạy cô bé trước đó.

[Tiếng chuông này là sao?] -Ashen hỏi.

Luxiana đột ngột khụy xuống khóc. Ashen thấy không ổn liền hỏi:

[Thưa ngài, có chuyện gì vậy ?]

[Mẹ tôi...mẹ của tôi...hức...không thể nào...]-Luxiana mếu máo

Ashen hỏi lại :

[Thưa công chúa, chuyện gì vậy?]

[Mẹ ta đã từng nói , mỗi khi chuông của cung điện...hức...vang lên ,chính là lúc một người kế vị qua đời...hức...vì thế nên...]-Luxiana đang nói thì òa khóc lên .

Ashen đột ngột nhận thức được điều gì đó, anh nói với Luxiana:

[Thứ lỗi cho tôi thưa công chúa nhưng chúng ta phải rời khỏi đây ngay.]

[Nhưng còn mẹ ta...hức... ta không thể để cho bà ấy...hức.. như vậy được .]-Luxiana đáp.

[Không được đâu ,hãy nghe tôi vì sự an toàn của công chúa, vì ngài là hi vọng cuối cùng rồi.]-Ashen nói.

Luxiana đáp trong nghẹn ngào

[Hức...ta không chịu đâu....Hức...mẹ ta...ta không thể...ư...ư...không, xin anh hãy...]

[Tôi xin lỗi]-Ashen ngắt lời .

Sau đó Ashen dắt Luxiana chạy khỏi kinh đô qua con đường hầm còn lại mặc cho cô bé không đồng ý.

Một thứ gì đó sắp xuất hiện người gác cổng đã gục ngã, nó sắp trỗi dậy.

Bạn cũng có thể thích

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
698 Chs