Khoé miệng Đậu Đậu giật giật, lần đầu tiên? Cũng có nghĩa là, hắn mới vừa thoát khỏi thân xử nam đã thành thái giám rồi à?
Chậc chậc, thật đáng thương...
Hai người theo đuổi tâm tư của mình yên lặng một hồi, Trường Sinh xoa xoa đầu chậm rãi tỉnh lại. Cửu Ca lạnh lùng nhìn cậu một cái, cách không* lại bổ một cái nữa cho Trường Sinh ngất đi. Dám ngủ cùng một phòng với mẹ của con hắn, không muốn sống à? Nếu như Cố Trường Sinh không phải là một kẻ ngốc, hắn sẽ không để ý mà khai sát giới. Nhưng nể tình Đậu Đậu, hắn có thể nhân từ một chút, "Ba hồn của cậu ta ở Đạo Linh Tự."
(*cách không: không cần chạm vào mà vẫn thực hiện được hành động)
"Hả?"
Đề tài xoay chuyển nhanh như gió xoáy.
Không đợi Đậu Đậu phản ứng, Yêu Nghiệt vuốt mi tâm, "Em ngoan ngoãn chút, đừng chạy loạn. Đợi đi, sẽ có người tự đưa hồn phách của cậu ta trở lại. Đợi cậu ta khôi phục thần trí rồi, em phải rời khỏi Cố gia, hiểu chưa hả?"
"Ừ." Không cần hắn nói, cô cũng hiểu.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com