Hạ Kỳ không ngờ, cậu vừa bước ra khỏi phòng tắm thì lại vừa khéo trông thấy ánh mắt của Tiểu Miêu Miêu. Tiểu Miêu Miêu đứng ở cửa, trên tay cầm một khối rubik, ánh mắt như dính chặt lên người Hạ Kỳ, khóe miệng cũng bắt đầu chảy ra nước miếng óng ánh.
Tiểu Miêu Miêu ngây người nhìn khiến Hạ Kỳ rất mất tự nhiên. Cậu sửa sang lại cổ áo của đồ ngủ, lại nghe thấy Tiểu Miêu Miêu nũng nịu nói: "Ôn ã, ăn thật xinh chẹp*."
(*) Ông xã, anh thật xinh đẹp.
Hạ Kỳ: "…"
Chẳng lẽ cô nhóc này không biết rằng không thể dùng từ xinh đẹp để miêu tả nam giới sao?
Hạ Kỳ đang định sửa lại cách dùng từ cho Tiểu Miêu Miêu thì đã trông thấy bàn chân nhỏ không đi dép đang đứng dưới sàn nhà của cô bé, sắc mặt cậu liền trở nên vô cùng khó coi.
Cậu bước nhanh về phía Tiểu Miêu Miêu.
Tiểu Miêu Miêu trông thấy vẻ mặt sa sầm, không giận mà uy của cậu, nghĩ rằng Hạ Kỳ sắp đến đánh mình, bèn lập tức xoay người, co chân định chạy.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com