"Được rồi, bây giờ cậu còn chưa lo xong cho bản thân mình, đừng nói chuyện của tớ nữa. Cậu đói bụng không, tớ đi nấu gì cho cậu ăn nhé?"
Chu Linh Linh biết, Hoắc Miên vô thức muốn lảng tránh vấn đề này, chứng tỏ giữa cô và Tần Sở còn có khúc mắc.
"Ừ, tớ hơi đói, cậu nấu mì gói cho tớ ăn đi."
"Nhà tớ không có thực phẩm rác rưởi. Tớ nấu mì gạo cho cậu ăn, cậu chờ một lát." Nói xong, Hoắc Miên đeo tạp dề đi vào phòng bếp.
Có Hoắc Miên làm bạn, tâm trạng Chu Linh Linh ổn định hơn nhiều, cô ăn mì xong thì tắm nước nóng rồi đi ngủ sớm.
Ngày hôm sau, Chu Linh Linh và Hoắc Miên cùng ra ngoài, Hoắc Miên đi làm, Chu Linh Linh về nhà.
Trước khi chia tay, Hoắc Miên không yên tâm dặn dò: "Nhớ kĩ lời tớ nói với cậu, chặn hết Wechat điện thoại gì gì đó đi, không liên lạc với anh ta nữa, bằng không sau này sẽ càng đau khổ hơn. Nếu cậu còn không buông được thì kết cục của vợ anh ta bây giờ chính là kết cục tương lai của cậu đấy."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com