"Nhân Mã học tỷ..."
Trương Cự Giải ngạc nhiên vì người xuất hiện sau cánh cửa lại là Nhất Nhân Mã mà không phải Mộc Sơn Xử Nữ, nhất thời không thích ứng được. Tại sao Nhất Nhân Mã lại ở đây chứ?
"Cự Giải à?"
Ngay phía sau Nhất Nhân Mã, Mộc Sơn Xử Nữ cũng theo đó lộ ra, dáng vẻ vẫn luôn ung dung như vậy?
Cửa phòng nghỉ giáo viên vẫn mở, Trương Cự Giải có thể thuận tiện nhìn vào trong, không có ai cả. Tình huống gì đây? Tại sao học tỷ Nhất Nhân Mã lại xuất hiện ở đây? Còn cùng Mộc Sơn Xử Nữ một trai một gái ở chung một phòng như vậy? Nghĩ tới vấn đề này Trương Cự Giải thật muốn đau đầu, không được nghĩ nữa, càng nghĩ sẽ càng khó chịu.
Mộc Sơn Xử Nữ thấy Trương Cự Giải cũng không cảm thấy bất ngờ. Từ khi vào trường, cô bé này tới chỗ anh nhiều như vậy, nhất là từ khi năm học mới bắt đầu, anh cũng thành thói quen tiếp đón cô. Thấy cô trên tay ôm hộp giấy lớn, Mộc Sơn Xử Nữ nhận ra lí do vì sao Trương Cự Giải lại tới tìm anh vào lúc này. Nhưng mà hình như tới vào lúc này không ổn? Nhưng nghĩ thế nào cũng không ra điểm không ổn, rốt cuộc là tại sao anh lại cảm thấy không ổn.
"Để tôi giúp."
"Thùng lớn như vậy, có gì vậy?"
Nhất Nhân Mã đứng nép sang một bên để tiện cho Mộc Sơn Xử Nữ đón lấy thùng bìa lớp từ Cự Giải.
"Cái này ? Thì cũng phải đưa em rồi."
Mộc Sơn Xử Nữ ôn nhu cười.
Nhất Nhân Mã nghi hoặc nhíu mày, song trực tiếp vươn tay ra mở thùng, khuôn mặt bỗng chốc trở nên rạng rỡ, miệng nói hai tiếng cám ơn. Đây chính là số hạc mà cô đã nhờ Mộc Sơn Xử Nữ xếp giúp cho dự án từ thiện này. Cách đây không lâu, trường đại học của cô có tổ chức một dự án từ thiện cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn ở viện mồ côi B ngoài thành phố. Cô đã đi thực tế một lần, nơi này điều kiện không tốt do không được nhận nhiều trợ cấp từ chính phủ, chủ yếu chỉ là tự cung tự cấp, cơ sở vật chất cũng đã xuống cấp. Cô không biết phải làm thế nào, bên cạnh việc cung cấp nhu yếu phẩm, bất chợt cô lại nghĩ tới việc trang trí lại nơi này, bèn kể chi tiết kế hoạch này cho Mộc Sơn Xử Nữ. Cách đây mấy ngày, Mộc Sơn Xử Nữ cũng có nhắn tin với cô về công việc của mình rất bận nên đã nhờ học sinh trong trường xếp giúp. Chỉ là không ngờ tới lại là đàn em Trương Cự Giải.
Trước cảnh cười cười nói nói kia giữa Mộc Sơn Xử Nữ và Nhất Nhân Mã, Trương Cự Giải chỉ đứng một bên quan sát. Vốn sẽ không có gì...đó là nếu như cô không hề nhìn thấy nụ cười kia của Mộc Sơn Xử Nữ. Trương Cự Giải tay bấu chặt gấu áo, tâm tình trở nên hỗn độn. Cô vui vẻ mà tới tìm Mộc Sơn Xử Nữ, cũng lại vì tới tìm Mộc Sơn Xử Nữ mà khó chịu trong lòng.
***
Trương Kim Ngưu đi lại trong siêu thị, đi qua khu đồ ăn vặt không kìm chế được mà lấy thật nhiều. Trong lòng Trương Kim Ngưu tự nhủ đây không phải là một mình cô ăn, cô sẽ đem về chia cho mọi người. Hừm... Nhưng nếu chia cho mọi người thì cũng nên mua nhiều hơn chứ nhỉ. Nghĩ là làm, Trương Kim Ngưu không ngần ngại đi tới đi lui xếp đồ vào giỏ hàng mình.
"Giỏ đồ này là thế nào?"
Vũ Đại Song Tử nghi hoặc nhìn vào xe đẩy của Trương Kim Ngưu, rõ ràng là rất đầy, rất nhiều thứ, nhưng nhìn từ đầu tới cuối chỉ có thấy đồ ăn vặt. Đây mới là mục đích của Trương Kim Ngưu khi nửa đêm bất chấp cô giáo quản thúc mà gõ cửa phòng cậu gây náo loạn cả tầng kí túc? Học cùng Trương Kim Ngưu lâu như vậy, cậu vẫn chẳng thể lí giải nổi cái tính cách năng nổ thừa năng lượng của cô? Nhớ tới chuyện đêm qua mà lại đau đầu. Phòng của cậu vì có hội trưởng hội học sinh Hồ Thiên Bình nên giờ giấc rất quy củ. Ngoại trừ những lần ôn kiểm tra ra thì chưa đến 11 giờ đếm cả phòng đã bị tắt đèn tối thui rồi. Tuy là vậy nhưng cậu và đàn anh Thạch Hải Thiên Yết không phải là người có thói quen đi ngủ sớm nhưng bọn họ vẫn có thể đảm bảo giờ giấc. Vẫn đúng giờ là ai về giường nấy, tắt đèn tối um, còn lại ai làm việc người nấy, không gây ồn là được. Ấy vậy mà Trương Kim Ngưu này đã hơn 12 giờ đêm, Vũ Đại Song Tử tắt điện thoại chuẩn bị đi ngủ thì lại bị cô thất thanh gõ cửa làm loạn. Tất cả chỉ vì muốn rủ cậu đi siêu thị mua nhu yếu phẩm. Cậu lúc đấy vì tránh gây phiền mà đồng ý luôn cho nhanh.
"Cậu không thấy mình cần kiếm những thứ thực phẩm bổ dưỡng hơn à?"
"Xì, cậu nói như chị Ma Kết vậy.."
Trương Cự Giải lầm bầm. Nhìn vào giỏ hàng nhỏ của Vũ Đại Song Tử, cậu thật sự chỉ mua những thứ cần thiết. Nhàm chán chết. Mà cũng đúng thôi. Tên Vũ Đại Song Tử này đang là người mẫu nổi tiếng, quản lí nhất định sẽ yêu cầu cậu ta giữ dáng, sao có thể ăn lung tung để béo múp lên chứ. Cái này sao cô lại cảm thấy rất giống học tỷ Mộc Viên Ma Kết nhỉ? Trong phòng của cô, Mộc Viên Ma Kết chính là một người chị gái rất ân cần quan tâm tới mọi thứ, nấu ăn, giặt giũ, dọn phòng, chăm sóc sức khỏe, tất cả vấn đề của ba người Trương Kim Ngưu, Trương Cự Giải , Mộc Viên Ma Kết đều được hội phó hội học sinh Mộc Viên Ma Kết xử lí rất tỉ mỉ. Cũng vì sự ân cần này của Mộc Viên Ma Kết mà cô cũng cảm thấy đỡ nhớ nhà hơn. Dù gì thì lâu không được về nhà cũng sẽ nhớ cha mẹ. Nhắc tới Mộc viên Ma Kết, không biết cô đang ở đâu nhỉ?
***
Hồ Thiên Bình đọc tin nhắn dài dằng dặc hiển thị trên màn hình máy tính, chân mày nhíu chặt tưởng chừng như sắp chạm vào nhau. Cuối dòng tin nhắn còn ghi rõ tên hệt như kiểu viết thư tay, một cái tên ngắn gọn nhưng lại khiến cậu xoắn não cả tháng nay - Xà Phu.
Cách đây một tháng, đúng, ngày hôm nay chính là tròn một tháng kể từ rắc rối hoa hoét của Mộc Viên Ma Kết xảy ra. Hồ Thiên Bình quan sát thấy Mộc Viên Ma Kết vì chuyện này mà phiền muộn nên quyết định không để yên, phát hiện ra người tặng chính là một nam sinh trường khác, họ Xà tên Phu.Nhưng hẹn gặp thế nào cũng không được, bất quá cậu phải tìm tới Thạch Hải Thiên Yết, nhờ đám tay chân của cậu ta 'bắt người'. Không hiểu bắt kiểu gì, lúc cậu hẹn được Mộc Viên Ma Kết, đi vào căn phòng đã giao hẹn trước thì lại thấy Xà Phu tím bầm một bên mắt, người bị trói trên ghế. Bọn côn đồ này... Hồ Thiên Bình nghĩ nếu không phải lần này nhờ vả thì cậu đã tố bọn họ lên ban giám hiệu luôn rồi. Ba người ba mặt một lời nói chuyện với nhau. Xà Phu trước mặt nói chuyện rất đường hoàng, nhưng vẫn không giấu đi vẻ kênh kiệu của mình, không hổ là cậu ấm nhà nhiều tiền. Mộc Viên Ma Kết cũng thẳng thắng nói ra mình không thích như vậy, tên này cũng đồng ý không làm phiền cô nữa. Nhưng Mộc Viên Ma Kết vì phi vụ 'bắt người' kia của cậu mà giận cậu lâu như vậy. Nay con rắn kia lại quay lại, tại sao cứ quấn lấy Mộc Viên Ma Kết không buông thế. Trong thư kia hắn gửi cho cậu còn nói cái gì mà "Mộc Viên Ma Kết chính là tình yêu chân chính" của đời hắn. Cái gì mà tình yêu chân chính? Không tình yêu chân chính này thì tình yêu chân chính khác? Cuộc sông thiếu gì chân trời ?
"Thiên Bình? Hồ Thiên Bình! Hồ Thiên Bình! Hồ Thiên Bình!"
Hồ Thiên Bình giật mình, bấy giờ mới nhận ra Mao Bảo Bình đang ở trước mặt mình, mặt rất hoảng hốt.
"Em trai cậu về nước rồi!"