Trong một tòa nhà đơn giản trang nhã, có hai cô gái trẻ tuổi chậm rãi đi ra. Cô gái bên trái mặt mày xinh đẹp đoan trang, nụ cười e lệ nhưng vẫn toát lên vẻ thanh cao. Cô gái bên phải vốn cũng coi là một mỹ nhân nhưng làn da quá đen, đứng bên cạnh cô gái kia nên chỉ càng tôn lên vẻ xinh đẹp của người ta, còn bản thân bị dìm đến mức chẳng có chút gì nổi bật. Hai người này đúng là Lục Chỉ Hi và Nhậm Tuyết Linh.
Nhậm Tuyết Linh cong cong khóe miệng cười nói: "Sư tỷ, chắc chắn là Hề Nguyệt tiêu đời rồi. Giờ khắp học viện đâu đâu cũng lan truyền tin hắn gian lận mới vào được đây. Muội nghe nói người của phân viện Thiên Y đã chuẩn bị đơn tố cáo tập thể, để học viện Thần Y đuổi Hề Nguyệt đi đấy!"
Lục Chỉ Hi cười dịu dàng, giọng nói bình thản mà tao nhã, "Tuyết Linh, muội quên lúc ở thành Vĩnh An, Hề Nguyệt nắm bắt được toàn bộ cơ hội lội ngược dòng như thế nào rồi à? Trước khi mọi chuyện ngã ngũ thì chúng ta không thể dễ dàng kết luận được đâu."
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com