Tần Trạch ta đây tự nhận bản thân mình là 1 thẳng nam , tuy ta có sở thích đọc mấy cái loại tiểu thuyết tình yêu , nồng đậm ảo tưởng tu tiên đạp kiếm khụ khụ nhưng ta vẫn là thẳng nam , vốn là ta có 1 cuộc sống rất tuyệt vời ngày ngày sau khi bị hành hạ mệt nhọc ở công ty , tối về nhà tủ lạnh đầy ấp thức ăn nhanh , nấu 1 ly mì ăn liền , ngay lập tức có thể vừa đọc tiểu thuyết vừa thoã mãn cơn đói . Nhưng đúng là ông trời không thương tiếc chính , trong lúc vô tình lướt trên trang cập nhận tiểu thuyết mới hàng ngày ta liền nhìn thấy tên của tiểu thuyết kia vừa ý không thôi !!!
" Tiên Hành Uất Trì Thâm "
Đọc qua 1 lượt giới thiệu sơ bộ , tác phẩm này nam chính là Thanh Phong Huyền hoàn cảnh thương tâm cả nhà bị đổ tội cấu kết với yêu ma , tiên môn bách gia 1 đêm diệt hết cả nhà khi đó hắn chỉ mới tròn 6 tuổi ngây ngô đơn thuần bị mẫu thân đánh ngất đi giấu ở trong một chiếc gương , sau khi tỉnh lại khóc lóc tìm kiếm phụ mẫu thân sinh không còn ai ở đó cả hắn liền lang thang đầu đường xó chợ bị người người phỉ nhổ khinh miệt , tranh nhau đồ ăn của mấy đứa trẻ mồ côi khác sau này còn đi làm lính đánh thuê mới may mắn gặp được nữ tử yêu tộc được nàng thu nhận , sau đó nàng tiết lộ thân phận là con gái của đại vương yêu tộc , cuối cùng tu luyện lên người một người ma khí cuồng cuộn tiến đến tiên môn diệt sạch một người cũng không còn , sức mạnh cường đại thống lĩnh yêu giới gặp qua vô số nữ nhân trở thành nam chính hào quang ngời ngời nữ nhân tranh sủng con mẹ nó thật sự quá đỉnh đi tuy là thể loại này cũng không còn mới nhưng Tần Trạch ta đây chính là thích cái thể loại như vậy , đúng thật cái tác phẩm này hố thì đầy vô số nhưng cái logic lại rất đặc biết khiến Tần Trạch nhiều lần đọc xong cũng phải chửi thề nhưng hắn vẫn là đọc cho đến chương cuối cùng ! Mà cái kết lại nhảm 1 cách khiến Tần Trạch đập bàn mà rống lên " Tác giả chết tiệt , văn chương con mẹ nó ta thao " nam chính khi không quyết định từ bỏ hết mọi thứ quy ẩn ? Cái quần gì còn cả thêm 1 câu mọi người hãy nghĩ xem tại sao 1 người có được tất cả mọi thứ rồi lại quyết định buông bỏ ? Ta thao ta thao cái con mẹ nó viết kiểu gì vậy ?
Tắt máy tính buồn bực lên giường ta quyết định cái văn chương này mai hắn phải lên diễn đàn lập 1 cái dàn ném đá mới được
----
Chíp chíp tiếng chim bên khung cửa vang lên
Tần Trạch tuy vẫn nhắm mắt nhưng trong đầu không khỏi cảm thấy kì lạ ? Hình như chính mình ở chung cư xung quanh còn không có cây ? Thế nào có cả tiếng chim hót thanh lãnh như vậy còn cả hương hoa đào thoang thoảng kia rốt cuộc là ở đâu ra ?
" Ninh Trạch , Ninh Trạch đệ tỉnh rồi ? " Liễu Mộc Uyên nhìn Thượng Ninh Trạch nhíu mày trên giường hấp tấp đến đỡ người
"..." Tần Trạch im lặng cái tên này nghe quen quen Ninh Trạch ? Còn cả cái người dung mạo như hoa , ôn hoà kia trước mặt mình là ai ?
" Ban nãy ta và đệ cùng nhau đi xuống tiên môn đệ liền ngất đi khiến ta lo chết được " Liễu Mộc Uyên thấy Thượng Ninh Trạch im lặng sợ sư đệ bị thương ở đâu nhanh tay bắt lấy mạch tay của hắn
" Đây là đâu ? " Lúc này Tần Trạch mới mở miệng nói , hắn nhìn xung quanh ở đây trang trí hoài cổ ghê , giống như trong phim vậy mà ta không thấy camera đâu nhỉ ?
"Đệ nói gì vậy ? Đây là Lưu Thất , Thất Kình Phong , sơn môn của đệ " Liễu Mộc Uyên bắt mạch tay không thấy có gì khác lạ mới buông tay ra nhìn Thượng Ninh Trạch
" Hả ? Lưu Thất ? " Tần Trạch có 1 dự cảm cái tên này sao mà quen thế , Ninh Trạch .. Lưu Thất , Thất Kình Phong ? Cái con mẹ nó ta thao đây không phải chỗ của Thương Ninh Trạch cái tên chủ môn bao che cho đồng môn của mình bị nam chính diệt môn sao ? Cái này cái này còn cái người này luôn miệng kêu sư đệ sư đệ không lẽ là Liễu Mộc Uyên , chưởng môn của Lạc Bách Phong sao ? Trời ta con mẹ nó xuyên không rồi ??? Còn xuyên vô cái tiểu thuyết chết tiệt kia
Tần Trạch nhìn người trước mặt , hắn bây giờ đâu óc có chút chưa tiếp nhận được
" Liễu sư huynh " Tần Trạch gọi thử xem rốt cuộc suy đoán của mình có phải không ? Liền nghe người kia đáp
" Ninh Trạch sao vậy ? " Liễu Mộc Uyên thấy Thượng Ninh Trạch kì lạ liền tưởng hắn bị đụng vào đầu
" Không không ta không sao huynh trước hết cứ về nghỉ đi , ta nghỉ 1 lát liền tốt hơn " Tần Trạch bây giờ tin rồi hắn chính là xuyên không rồi ! Trước tiên cứ đuổi người đã rồi tính tiếp
" Được ta đi trước có gì cứ kêu bọn Túc Vân đi tìm ta " nói rồi Liễu Mộc Uyên cũng đứng dậy rời đi