"Vũ Nhu Tử, cô sao thế?" Thông Nương lại vội vàng nhìn sang Vũ Nhu Tử.
Dường như Quy tiền bối và Vũ Nhu Tử cùng gặp phải một chuyện gì đó.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma ở phía trước cũng hơi khựng lại: "Sao vậy?"
Lẽ nào trong mặt trời hư ảo này có thứ gì đang tác quái ư?
"Ta không sao, các vị tiền bối không cần lo lắng cho ta. Ôi đau quá nha..." Vũ Nhu Tử đau đớn tột độ, nhăn tít cả mặt mũi vào, nhưng trạng thái tinh thần của cô thì không tệ.
"Không ngờ cơn đau này lại đến muộn như vậy. Mọi người đừng lo, nỗi đau linh quỷ vỡ nát vừa bị đồng bộ đến chỗ ta ấy mà. Ta có thể chịu được… ối a a..." Vũ Nhu Tử nằm úp sấp trên mai rùa của Quy tiền bối, nghiến răng nhấm nháp mùi vị của nỗi đau này.
Cô đã chuẩn bị để chịu đựng nỗi đau khi linh quỷ vỡ nát từ lâu. Trước đó Tống Thư Hàng đã nhắc nhở cô, cho nên cô vẫn luôn đợi chờ nó đồng bộ tới.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com