Ánh mắt Tống Thư Hàng nhìn cảnh tượng trên hình chiếu chằm chằm, tìm kiếm cơ hội.
Nếu như bắt được thời cơ, hắn phải thử xem có thể phong ấn cầu di vật Thiên Đạo hay không.
Lúc nhìn thấy bảo vật quý giá mà Côn Vương nôn ra đầy đất, mắt Tống Thư Hàng lập tức sáng lên. Cũng không phải hắn thấy tiền sáng mắt, mà là hắn thấy được một thời cơ đánh 'cầu di vật Thiên Đạo'!
Đám bảo vật đầy đất này chính là vật sưu tầm của Trường Sinh Giả Côn Vương, dù cách màn hình cũng có thể nhìn ra sự quý giá của chúng. Nếu như đốt tiền hết toàn bộ chúng nó… bảo đảm có thể đánh cầu di vật Thiên Đạo trọng thương!
Sau khi cầu di vật Thiên Đạo trọng thương thì dù là kim loại thể lỏng cũng không thoát khỏi kết cục bị hắn phong ấn!
Đây là một cơ hội.
Cơ hội tốt có thể giải quyết cầu di vật Thiên Đạo.
"Đúng rồi Bạch tiền bối, ngài còn hứng thú với cầu di vật Thiên Đạo không?" Tống Thư Hàng âm thầm liên hệ với Bạch tiền bối two trong đầu.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com