Khi Tống Thư Hàng chui ra khỏi thế giới hạch tâm và hiện thân, cầu di vật Thiên Đạo đang điên cuồng phóng xuống đột nhiên dừng khựng lại.
Nó ngửi thấy khí tức của cái kẻ mà nó đang đau khổ tìm kiếm.
Trên mình cầu di vật Thiên Đạo phát ra một âm phù ngôn ngữ cổ quái. Đây cũng là ký hiệu ngôn ngữ có ý nghĩa đầu tiên của nó từ lúc lên sàn đến giờ.
Đáng tiếc là chẳng ai hiểu nó muốn nói gì cả.
Coong!
Cùng lúc đó, hai tay của Tống Thư Hàng và hai mươi cánh tay tóc của hắn ôm trụ phong ấn tỏa hào quang thần khí bảy màu nện thẳng vào cầu di vật Thiên Đạo.
Cường độ của trụ phong ấn không phải dạng vừa. Gì thì gì nó cũng là thứ có thể vây khốn chúa tể Cửu U cả vạn năm.
Đồng thời, trừ đỉnh cột, toàn thân trụ phong ấn đểu mang hiệu quả lá chắn lôi điện. Trừ khi cày đầy điểm thân mật với nó như Tống Thư Hàng, nếu không ai tiếp xúc với nó cũng bị luồng lôi điện kinh khủng đó đánh cho tê liệt.
Tạch tạch tạch, tia điện bùng lên.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com