Tống Thư Hàng chưa từng thấy trận mưa sao băng đẹp nào đến vậy trong đời. Từng ngôi sao băng vụt qua trên bầu trời đêm, dày đặc giống như một trận mưa tầm tã, đẹp không sao tả xiết.
Tưởng chừng như có một vị đại lão nào đó cố tình đánh nát một ngôi sao chỉ để tạo ra trận mưa sao băng này.
"Đẹp quá... đẹp hơn cảnh ta tưởng tượng rất nhiều."
Vũ Nhu Tử mãn nguyện vô cùng. Cô gối đầu lên đầu gối của A Thập Lục, ngước nhìn bầu trời đầy sao với vẻ mặt thỏa mãn:
"Cảm ơn Tống tiền bối, cảm ơn Cái Gì Cũng Có Thể Bán tiền bối."
"Ta..."
Đại lão Cái Gì Cũng Có Thể Bán giơ hai tay lên một cách cứng nhắc, giữ nguyên tư thế phát công, một lúc lâu sau hắn mới cố rặn ra một câu:
"Đờ mờ, có người cướp mối làm ăn của ta!"
Tống Thư Hàng:
"???"
"Hở?"
Hàng Gì Cũng Có Tiên Tử nhìn về phía sư phụ với ánh mắt đầy kinh ngạc.
Không ngờ sư phụ lại bị người ta cướp mối làm ăn, đây là lần đầu tiên cô gặp chuyện này đấy!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com