Xích Tiêu Kiếm tiền bối dõi theo Tống Thư Hàng với tâm thái thương hại.
Tên này... một bộ đồng vàng hồi sinh trong tay vẫn chưa dùng hết, vậy mà còn muốn mua đạo cụ hồi sinh mới.
Lẽ nào đến giờ hắn vẫn chưa phát hiện thuộc tính nhân quả kỳ lạ trên người hắn? Thuộc tính này chính là tuyệt đối không thể lãng phí một món pháp khí hồi sinh nào.
Có lẽ là do người ngoài cuộc sáng suốt, người trong cuộc mơ hồ.
Có nên nhắc Tống Thư Hàng không nhỉ?
Vẫn là thôi đi, loại khuyên can 'ngươi mua pháp khí hồi sinh xong sẽ chết đấy' này nghe giống nguyền rủa người ta quá, Tống Thư Hàng nghe thấy sẽ rất đau lòng.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối tốt bụng quyết định chôn sâu phát hiện này dưới đáy lòng.
Bên này, đại lão Cái Gì Cũng Có Thể Bán phát bệnh nghề nghiệp cười cũng không được mà không cười cũng không xong, cuối cùng hắn cười gượng:
"Thư Hàng tiểu hữu, ngươi muốn loại pháp khí hồi sinh thế nào? Đã dùng mất thánh giá hồi sinh mua lúc trước rồi à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com