Hoàng Sơn Tôn Giả không tin lắm, vươn tay ra ấn lên người Đậu Đậu:
"Đừng nhúc nhích."
"Chuyện gì thế?"
Đậu Đậu hỏi ngược lại… Bây giờ nó vừa tấn thăng lên yêu đan bảy màu đỉnh tiêm + tám long văn, toàn thân chó ở trong trạng thái vô cùng hưng phấn, vì thế lúc đối mặt với chủ nhân Hoàng Sơn của mình, nó khó tránh khỏi việc hơi kiêu ngạo một chút.
"Đừng nhúc nhích!"
Tay phải Hoàng Sơn Tôn Giả hơi dùng sức, Đậu Đậu bị ấn chặt dưới đất không nhúc nhích gì được như một con chó chết.
Đậu Đậu:
"Gâu! Hoàng Sơn đại ngốc, ta sai rồi…"
Ngươi vẫn là đại gia, không chọc nổi, không chọc nổi.
Ý thức của Hoàng Sơn Tôn Giả lại đi vào đan điền của Đậu Đậu, quan sát thật kĩ phần đáy yêu đan của nó.
Ở đó có một avatar Tống Thư Hàng tiểu hữu bằng kim loại đang sáng lấp lánh, rất bắt mắt… cứ như là một ấn ký vậy.
Tại sao lại là avatar của Tống Thư Hàng mà không phải của mình chứ?
Hoàng Sơn Tôn Giả xoa cằm trầm tư.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com