Con mắt hữu dụng như thế, thường ngày mọi người không thể thiếu nó, tại sao cứ phải móc nó ra chơi thế hả?
Sau khi móc mắt ra thì cô định làm gì đây? Hoặc nên nói, đại lão Cửu U nhập vào cơ thể Vân Tước Tử tiền bối muốn làm gì?
Không phải là định lắp mắt của Thánh Nhân Nho Môn vào đấy chứ?
Tống Thư Hàng vừa nghĩ như thế…
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đã vứt con mắt cũ của mình đi rồi nhét mắt của Thánh Nhân Nho Môn vừa lấy được vào trong hốc mắt.
"Thế này thì… bộ phận bị nuốt mất của ta sẽ quay về!"
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử thì thào.
Mà con mắt của Vân Tước Tử bị ném đi trùng hợp rơi xuống gần Tống Thư Hàng, hắn bèn tiện tay bắt lấy.
Sau khi tiếp xúc với bàn tay của hắn, màu đỏ sẵn có của con mắt nhạt đi, biến lại thành màu xanh lam. Tiếp đó trên bề mặt con mắt có một lớp tinh thể hiện lên, biến con mắt thành một viên pha lê màu xanh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com