Thất Sinh Phù Phủ Chủ dẫn Tống Thư Hàng và Diệt Phượng Công Tử đến chỗ một bãi cát nằm ở đằng sau của hòn đảo.
Sau đó, hắn đến một chỗ trên bãi cát, với tay giật một cái cửa ngầm ra.
Cửa vào bảo khố chỉ đơn giản vậy thôi sao? Thất Sinh Phù tiền bối không sợ bị trộm mất à?
Lúc này, Thất Sinh Phù tiền bối dẫn đầu tiến vào bên trong mật đạo, Tống Thư Hàng và Diệt Phượng Công Tử cũng nối gót Thất Sinh Phù Phủ Chủ tiến vào theo.
Bên dưới cánh cửa ngầm là một địa đạo uốn khúc hướng thẳng xuống phía dưới, sâu không thấy đáy, cũng không có cầu thang.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ bước lên phi kiếm, chậm rãi hạ xuống. Còn Tống Thư Hàng thì cũng được Diệt Phượng Công Tử dùng phi kiếm đỡ lấy, thong thả đi xuống.
Không biết đi xuống bao lâu, cuối cùng trước mắt Tống Thư Hàng cũng xuất hiện ánh sáng:
"Đã đến rồi sao?"
"Đến rồi! Bảo khố của ta ở chỗ này đây."
Thất Sinh Phù Phủ Chủ mỉm cười nói. Sau đó, hắn đưa tay chỉ chỉ về phía trước.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com