webnovel

Tình Yêu Chú Và Cháu

Trong ngôi nhà nhỏ nhắn, có một cô gai đang mãi loay hoay trong phòng bếp Nhìn cô có vẻ rất bận rộn, không có gì có thể làm ảnh hưởng cô lúc này Thân hình mảnh khảnh, nhỏ nhắn, mái tóc nâu xoắn nhẹ bao gọn hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái Cô gái có vẻ đang rất bận rộn với việc nấu ăn, hình như đây là một bữa ăn rất quan trọng Nếu như ai nhìn vào có lẽ sẽ nghĩ cô gái như một người vợ đảm đang của gia đình Tất bật chuẩn bị cơm nước cho chồng,nhưng mấy ai biết được cô gái đang nấu cơm cho một người mà cô yêu quý, kính trọng "Cạch "tiếng mở cửa nhẹ nhàng của ai đó bước vào Cô gái vừa nghe thấy môi nhỏ nhắn liền mỉm cười Đôi chân thoăn thoắt chạy nhanh ra ngoài cửa miệng nhẹ nhàng cất tiếng nói: "A! Mừng chú đã về! "tiếng nói mang theo sự vui vẻ, hồn nhiên như người mình đợi lâu nay đã về "Chú về rồi đây My Nhi! "người đàn ông được cô gọi là chú kia khẽ mỉm cười nhẹ Đôi môi mỏng khẽ cất tiếng gọi tên cô, mỗi lần người kia gọi tên của cô sẽ làm cho cô xao xuyến không thôi nhất là tên "My Nhi" Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liếc nhìn người phía sau là một người đàn ông khác Chú ấy là bạn đồng nghiệp của chú, hai người chơi rất thân từ nhỏ và chú ấy cũng biết cô "A! Xin lỗi mời chú vào nhà ạ! "cô khẽ cúi đầu chào rồi xin lỗi "Đừng bận tâm quá lỗi do chú đã đến lại không báo trước cho cháu "người chú kia tỏ vẻ ái ngại đối với cô tay gãi gãi đầu trong rất đáng yêu a! "Đường đột như thế này không sao chứ! "người đàn ông nãy giờ im lặng kia khẽ lên tiếng Đôi tay to lớn kia nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của cô "Vâng! "cô gật đầu tỏ vẻ đồng ý, mặt của cô hiện lên những phiếm hồng nhạt,mỗi lần người đàn ông kia sờ đầu cô,cô đều cảm thấy rất ngại ngùng. Người đàn không sờ đầu cô nữa quay qua nói với người kia:"Vậy để tôi đi lấy tập tài liệu,cậu tới đằng kia ngồi trước đi!My Nhi dẫn chú đi đi con! " "Dạ! "cô ngọt ngào trả lời "Xin lỗi vì đã làm phiền "người kia lại tỏ vẻ ái ngại nhìn cô "Không sao ạ! "cô cũng không phải là người keo kiệt đến không cho người khác vào nhà nga! Lòng chợt thầm nghĩ "Ha chú lại sờ đầu mình nữa rồi "

DaoistKAYbOL · สมัยใหม่
เรตติ้งไม่พอ
28 Chs

Chương 17

Vừa mới bước ra, cô đã thấy Khải Luân. Mới một ngày thôi mà cậu ta đã hốc hác như vậy sao?

Đôi mắt như gấu trúc, bộ dáng của cậu ta vô cùng là mệt mỏi

"My Nhi, chào... Buổi sáng! "Khải Luân vừa nhìn thấy cô liền có chút khó xử,lúc nãy trong điện thoại giọng cậu ta đã ngập ngừng

Bây giờ như vậy, thật ra cô cũng rất là khó xử

"Thật xin lỗi! "Khải Luân tiến lại gần cô, cúi đầu thấp xuống

"Này... Tôi! "

"Cậu khoan hãy nói "Khải Luân vẫn tiếp tục cúi đầu tránh nhìn cô:"Chuyện ngày hôm qua là do.. Tôi đã quá đường đột. Giờ tôi biết tôi có nói thế nào cậu cũng không tin, nhưng hãy tin tôi. Tôi thật lòng xin lỗi cậu "lời nói của Khải Luân là vô cùng thật lòng, chính cô cũng có thể cảm nhận được

Cô biết chuyện hôm qua là do Khải Luân quá đột ngột, chuyện ấy cô thật sự không muốn trách cậu ta

Khải Luân quan sát nét mặt của cô,thấy cô có chút e ngại liền lo lắng nắm chặt tay của cô:"Dù chuyện hôm qua có chút đột ngột, nhưng... My Nhi cậu hãy tin tôi. Tôi thật lòng thích cậu rất nhiều! "

Nói ra được những lời mình phải trằn trọc hôm qua đến giờ đã giải toả được rồi

Cho dù bây giờ cô có nghĩ gì về anh, anh vẫn sẽ không đau buồn vì anh biết cô sẽ không bao giờ "thích "anh

Thì ra Khải Luân lại thích cô đến như vậy, cô cảm nhận được tình cảm của Khải Luân dành cho cô

Cô nắm chặt lấy tay anh vui vẻ nói:"Khải Luân thật ra cậu không cần phải ái ngại với tôi, chuyện hôm qua tôi sẽ không giận cậu nữa. Khải Luân thật sự tôi vô cùng cảm kích khi cậu nói ra những đều thật lòng từ cậu. Thật sự vô cùng cảm ơn cậu rất nhiều! "

Khải Luân cậu sẽ là người bạn tri kỉ của cô, tình cảm của cậu dành cho cô. Cô sẽ không bao giờ quên...

Cảm ơn cậu

***

"Xin lỗi đã đợi chú đợi lâu "

"Không sao! Mọi chuyện... Đều ổn chứ!"anh đang trầm luân nhìn khung cảnh bên ngoài, bị tiếng nói của cô làm cho giật mình

Nhìn thấy cô vẫn ổn anh cũng yên tâm hơn phần nào:"Chúng ta đi được rồi chứ? "

"Vâng "

***

Đã rất lâu rồi cô đã không đến thăm mẹ, chắc mẹ sẽ cảm thấy buồn lắm

Nhìn thấy phần mộ của mẹ đã mọc đầy cỏ, cô rất đau lòng

Nhìn thấy anh cặm cụi nhặt sạch cỏ. Cô ra xe lấy một bó hoa bách hợp thật tươi

Mẹ của cô rất thích hoa bách hợp nhất là hoa màu trắng

"My Nhi con hãy khắp cho mẹ của mình một nén nhang"

Mẹ ơi! Xin hãy tha lỗi cho đứa con bất hiếu này

Người con yêu thật sự là chú của mình. Ngoài chú ra con không thể yêu ai khác nữa

Con xin mẹ trên thiên đường hãy tha lỗi cho con. Mẹ hãy cầu nguyện cho con và chú mãi như thế này...

Con yêu mẹ...

Cô và anh đi từ từ ra xe, một cơn gió mạnh thổi qua làm cho tóc cô tung ra rất đẹp

"Hôm nay gió mạnh thật,nhưng vì đây là vùng đồi núi nên phẫu chịu thôi... "

Cô cảm thấy hơi lạnh, thì bất ngờ một vòng tay ấm áp ôm chầm lấy cô

Cô hơi bất ngờ vì anh làm như vậy nhưng vẫn vòng tay qua ôm lấy anh

"My Nhi, chú đã từng nghe người ta nói. Tình yêu đang trước mặt mà ta không biết nắm giữ thì sao này sẽ vô cùng hối hận. Chú cũng không muốn sao này phải hối hận thêm một lần nào. Cho nên My Nhi "chú yêu con" "

Bị lời nói của anh làm cho cô xúc động. Cô đã phải đợi câu nói này rất lâu

Cuối cùng anh cũng đã nói ra. Tay cô càng ôm chặt anh hơn giọng hơi nghẹn ngào:"Chú... Chú nói thật chứ? "

Anh chỉ vuốt tóc cô rồi nhẹ nhàng nói:"Xin lỗi vì chú đến bây giờ mới có thể nói với con. Chú có phải là người quá nhút nhát hay không? "

"Nhưng con lại thích tính nhút nhát này của chú "

Anh vẫn ôm chặt lấy cô, mắt hướng về phía ngôi mộ chỉ cười nhẹ

Chị... Em đã quyết định rồi, lựa chọn của em dù chỉ sau này có sai lầm đi nữa em vẫn chấp nhận

Chỉ mong chị yên lòng mà giao My Nhi cho em..

****

"Ưm... "hai thân thể ôm chặt lấy nhau, tiếng thở hổn hển của cô và anh giao nhau. Môi lưỡi đều cứ thế hoà hợp vào nhau

Anh ôn nhu cứ thế mà hôn cô không ngừng

"Chú... Con yêu chú"

"Chú yêu con... "

Nước mắt cô chảy, đây không phải là nước khi cô buồn, cũng không phải là nước mắt khi anh mạnh bạo xâm nhập cô

Mà là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc

"My Nhi sau khi về chú làm con nhé "

Còn bây giờ chúng ta cần phải đi thăm một người nữa...