Đó là một gương mặt thối rữa đến biến dạng.
Da thịt bong tróc, chỗ hai gò má đã chảy mủ ra, để lộ cả xương gò má trắng hếu.
Nam Cung Thanh Nhã vốn rất đẹp, đôi mắt xinh đẹp hoa lệ kết hợp với nửa gương mặt bị thối rữa, thực sự là kinh dị đến mức không thể tả nổi. Khăn lụa bị tháo ra, mùi hôi thối càng nồng hơn, có hai bảo vệ đã che miệng nôn mửa.
Vệ Thiều Âm giậm chân nói: "Tên biến thái Vệ Lăng Nam! Đồ thần kinh! Đồ điên! Chú ta thật sự tuồn thuốc của phòng thí nghiệm ra ngoài!"
"Có khi nào là loại thuốc biến người thành zombie ấy không?" Hạ Lăng vừa mới to gan, nhưng khi nhìn thấy gương mặt thối nữa đến mức không thấy hình dạng của Nam Cung Thanh Nhã, sự to gan lại biến mất tăm. Lúc này, cô đang rụt người lại sau lung Vệ Thiều Âm, yếu ớt hỏi.
"Tôi phải biến chú ta thành zombie!" Vệ Thiều Âm giậm chân mắng chú của mình, vẫn không quên sai khiến bảo vệ: "Mau đuổi cô gái thối rữa đó ra ngoài!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com