Hạ Lăng không nói ra tên của Mạch Na ngay, chỉ nói: "Anh xin lỗi thì tôi nhất định phải chấp nhận sao?" Tính tình của cô trước giờđều chẳng tốt đẹp gì, tuy sau khi sống lại đã kiềm chế rất nhiều, nhưng tự nhiên bị người ta vu oan là kẻ trộm, cô nào có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Lucas nở nụ cười hiền hòa: "Xin lỗi đương nhiên phải có thành ý. Thưa cô, lần này tôi sẽ miễn phí toàn bộ chi phí trong tiệm cho cô, thế nào? Ngoài ra, tôi sẽ tặng kèm cho cô một tấm thẻ hội viên, sau này nếu côđến nữa sẽđược giảm 20%."
Thẻ hội viên giảm giá 20% là thẻ cao cấp nhất trong tiệm, giống với tấm thẻ trên tay Lý Bối Nhi.
Sắc mặt Lý Bối Nhi lập tức trở nên khó coi. Dựa vào đâu mà mình mua nhiều đồ trong tiệm như vậy, nhọc nhằn khổ sở lắm mới được cấp thẻ hội viên cao cấp, vậy mà con nhỏ quê mùa này chỉ lần đầu tới đây, vừa há mồm đãđược chủ tiệm tặng thẻ?! Cóđiều, cô ta chẳng dám nổi giận trước mặt Lucas. Vị chủ tiệm truyền thuyết này có gia thế rất thần bí, người nào đắc tội với anh ta cũng không có kết cục tốt.
Hạ Lăng thoáng liếc sang vẻ mặt nhăn nhó của Lý Bối Nhi, mỉm cười: "Được, cứ làm thếđi."
"Hừ, tiểu nhân đắc chí." Lý Bối Nhi không dám làm gì chủ tiệm, chỉ có thể chế nhạo Hạ Lăng cho hả giận.
"Ông chủ Lucas, điều kiện mua sắm trong tiệm của anh thật chẳng ra làm sao cả." Hạ Lăng nói, cóý riêng nhìn lướt qua Lý Bối Nhi.
Thế là Lucas mỉm cười: "Cô Lý Bối Nhi, cô cũng biết quy tắc trong tiệm chúng tôi là nghiêm cấm làm ồn. Nếu côđã biết rõ rồi mà còn cố phạm phải, vậy tôi đành phải mời cô ra ngoài."
Lý Bối Nhi không thể tin được, trợn to mắt mà nhìn. Cái gì, Lucas lại vì con nhỏ gái quê nghèo kiết xác này màđuổi khách quen như cô ta ra ngoài? Cô ta không phục, quát lên: "Dựa vào cái gì chứ?! Lúc nãy cũng đâu phải một mình tôi làm ồn, con nhỏ nhà quê này…"
"Nhục mạ khách hàng khác thì sẽ bị hủy tư cách hội viên đấy." Lucas lạnh nhạt nói.
Chỉ một câu đã khiến Lý Bối Nhi ngậm miệng. Cô ta không muốn bị hủy tư cách hội viên! Tuy cô ta thường xuyên đến mua sắm rất nhiều, nhưng thật ra cô ta cũng chẳng giàu có gì, thẻ giảm giá 20% có sức cám dỗ rất lớn với cô ta. Nếu mất đi tấm thẻ giảm giá này thì cô ta sẽ chẳng mua được nhiều quần áo mà mình thích nữa! Không được, vậy thìđau lòng lắm.
Lý Bối Nhi tức giận ngậm miệng.
Lucas vẫn nở nụ cười như cũ: "Sao còn chưa đi, chờ tôi gọi bảo vệđến mời đi à?"
Lý Bối Nhi không ngờ tới, cô ta vốn định gọi bảo vệđuổi cổ Hạ Lăng, kết quả là chính cô ta lại bịđuổi. Cô ta tức đến mức vành mắt đỏ hoe, dậm chân một cái rồi quay người rời đi.
Hạ Lăng thản nhiên nhìn cảnh tượng này, trong lòng chẳng có gì không nỡ. Dám trêu chọc cô thì sẽ phải đối mặt với kết cục thê thảm. Nói thật, nếu Lucas không ra mặt hòa giải, Hạ Lăng cũng không cóýđịnh buông tha Lý Bối Nhi dễ dàng như vậy.
Lucas quay đầu nhìn Hạ Lăng, giọng nói hiền lành: "Cô có hài lòng với cách xử lý này không?"
Hạ Lăng không nói lời nào, miễn cưỡng liếc sang nhân viên thu ngân Tiểu Lệ của anh ta.
Lucas hiểu ý, nhưng âm thầm lắc đầu cười khổ. Đây là con gái nhà ai mà khó chơi thế? Tiểu Lệ mắc sai lầm lớn rồi. Cóđiều, thói xấu xem thường người khác của Tiểu Lệ làđiều tối kỵ, cho cô ta một bài học cũng tốt.
Thế là, Lucacs nói: "Tiểu Lệ, xin lỗi côấy đi."
Tiểu Lệ là nhân viên thu ngân trong tiệm, không dám trái lời Lucas. Tuy trong lòng đang rất hận Hạ Lăng, nhưng cô ta cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Xin lỗi."
"Cô nói gì? Tôi nghe không rõ." Hạ Lăng cười khẩy.
"…" Tiểu Lệ nghiến răng, đành phải cất cao giọng lặp lại lần nữa: "Thật xin lỗi!"
"Ồ? Tại sao phải xin lỗi tôi?" Trong từđiển của Hạ Lăng cô không có mấy chữ"thấy tốt thì nhận", vả lại đến giờ vẻ mặt Tiểu Lệ vẫn không cam lòng, tưởng cô mù sao?
Đúng là khinh người quáđáng! Tiểu Lệ tức muốn nổ phổi, ngẩng đầu nhìn Lucas với ánh mắt trông chờ, hy vọng chủ tiệm đại nhân mau tới cứu cô ra, tiêu diệt cô gái được đằng chân lân đằng đầu kia.
Nhưng Lucas lại nói: "Xin lỗi đương nhiên phải nói đến khi đối phương hài lòng mới thôi."
Tiểu Lệ tức đến hộc máu, sao tình hình lại khó khăn thế này chứ? Hết cách rồi, cô ta chỉ có thể dùng thái độ khép nép nhất, nén giận xin lỗi Hạ Lăng: "Thật xin lỗi, tôi sai rồi, là tôi có mắt không tròng, xem thường người khác, không nên bất kính với khách hàng, lại càng không nên vu oan cô là kẻ trộm. Xin cô rộng lòng bỏ qua cho tôi!"
Ừ, thế này còn tạm được. Lúc này trên mặt Hạ Lăng mới lộ ra vẻ hài lòng.
Tiểu Lệ luôn chúýđến sắc mặt của cô, lúc này rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không ngờ Lucas lại lên tiếng: "Tiểu Lệ, nếu côđã biết lỗi thì phải chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình. Trừ hết toàn bộ tiền thưởng tháng này."
Cái gì?
Tiểu Lệ hít mạnh một hơi. Vốn dĩ tiền lương cơ bản của nhân viên thu ngân các cô rất thấp, phần lớn đều sống dựa vào tiền thưởng. Bây giờ bị trừ sạch tiền thưởng tháng này, vậy khoản nợ thẻ tín dụng trước đó của cô ta phải tính sao đây? Lúc này, Tiểu Lệ mới thật sự hối hận. Sao cô ta lại đi trêu chọc nữ ma đầu trước mặt này làm gì cơ chứ? Mất mặt không nói, ngay cả tiền cũng mất hết luôn.
Hạ Lăng thừa biết suy nghĩ trong lòng Tiểu Lệ, cóđiều cũng không cóýđịnh giúp cô ta. Lucas nói đúng, nếu làm sai thì phải chịu trách nhiệm, không phải sao? Cô nở nụ cười xinh đẹp với Lucas: "Ông chủ rất công bằng, chính trực."
Những chuyện không vui trước đó hiện tại đều đãđược Lucas hóa giải.
Lucas có hơi thay đổi cách nhìn về cô gái trước mắt. Tuy côăn mặc rất giản dị, nhưng với ánh mắt nhìn người lão luyện của anh ta, vừa nhìn đã nhận ra cô không đơn giản. Trên người cô gái này có một thứ khí chất, dù mọi người tưởng cô làăn mày thì cô cũng vẫn cao sang, kiêu ngạo như Thiên Hậu quân lâm thiên hạ, thong dong tự nhiên, tỏa sáng rực rỡ, giống như rất dễ tổn thương trong mắt người khác vậy.
Anh ta nảy sinh thiện cảm với cô, chớp mắt mấy cái rồi nói: "Có thể giúp cô hả giận, tôi thật sự rất vui. Vậy cô có thể nể tình tôi mà tha cho cửa hàng nhỏ này không? Vừa nãy, lúc cô quay người định rời đi, trong tay…"
"À, anh nói cái này hả?" Hạ Lăng giật mình, hèn gì Lucas lại dốc sức giúp cô như thế, hóa ra là phát hiện cô làm chuyện mờám. Cô lấy chiếc điện thoại tinh xảo trong túi áo khoác của mình ra, mở giao diện ghi âm ngay trước mặt Lucas rồi nhấn nút xóa đi. Đoạn ghi âm mà Tiểu Lệ và Lý Bối Nhi vu oan côăn cắp vừa nãy, còn muốn đuổi côđi đã bị xóa sạch sẽ.
"Quả nhiên côđã ghi âm lại." Lucas vẫn còn sợ hãi. Phải biết nếu Hạ Lăng gửi đoạn ghi âm này cho truyền thông, thì thanh danh của tiệm anh ta sẽ xấu đi. Chẳng những nhân viên thu ngân ỷ thế hiếp người, màđến cả khách quen như Lý Bối Nhi cũng có tố chất cực kém. Người ngoài sẽ nghĩ, khách hàng đến tiệm của anh ta toàn là kẻ chẳng ra gì. Mà khách hàng chính của tiệm này đều là mấy minh tinh nhỏ. Nếu vìảnh hưởng của công chúng, một số lượng lớn người không đến tiệm mua sắm nữa, thì sẽ gây tổn thất không thể lường.
Đây cũng là nguyên nhân mà bất luận thế nào Lucas cũng phải làm dịu cơn giận của Hạ Lăng.