Hai người đều không nói nữa, trong xe trở nên yên tĩnh.
Cánh tay Lệ Lôi ôm cô hơi siết lại, nhưng rất cẩn thận, để cô dựa thật thoải mái.
Hạ Lăng gối đầu lên lồng ngực của Lệ Lôi, lắng nghe nhịp tim nhẹ nhàng của anh, cô chỉ cảm thấy trong lòng rất bình yên, dường như nỗi mệt mỏi suốt một ngày đã rời khỏi cô. Cho dù giả ngốc dễ thương trong chương trình cũng được, hục hặc với Hạ Vũ cũng thế, lúc này tất cả đều đã chẳng còn quan trọng nữa. Quan trọng là có vòng ôm của anh.
Anh buông tay để cô làm chuyện cô muốn, dẫu cô đi đâu, bay cao nhường nào, anh vẫn luôn bảo vệ phía sau vô cùng chu đáo, không phô bày công lao của bản thân, nhưng lại cho cô sự quan tâm ấm áp nhất.
Đây mới là thứ tình yêu cô muốn.
Khi nghĩ vậy, tâm trí dần lơ mơ, tay cô khẽ tóm lấy góc áo anh, trong sự di chuyển êm như ru của chiếc xe sang, cô ngủ thiếp đi.
Lệ Lôi cúi đầu, chăm chú nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô gái trong vòng tay.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com