Hạ Anh Lạc nheo nheo đôi mắt.
Cô không ngờ rằng có vài người đúng là biết đổi trắng thay đen. Rõ ràng là Vệ Lăng Nam quấn lấy cô không rời, sao nghe Cố Cẩm Tú nói thế cô lại trở thành kẻ mặt dày mày dạn chứ? Cô sầm mặt lại: "Cố Cẩm Tú, chú ý cách dùng từ của cô. Không giữ chân được anh ta là chuyện của cô, không liên quan gì đến tôi."
Cố Cẩm Tú nghẹn lời, thật ra thì làm sao cô ta không biết người chủ động là ai được cơ chứ?
Nếu Hạ Anh Lạc muốn ở bên Vệ Lăng Nam, rất đơn giản, chỉ cần vạch trần thân phận là đủ rồi. Nhưng cô không làm thế, cho nên tất nhiên là do Vệ Lăng Nam khó dứt tình cũ, bất chấp mà đi tìm cô.
Nhưng làm sao mà bảo Cố Cẩm Tú chấp nhận được sự thật như vậy?
Cô ta hằn học nhìn Hạ Anh Lạc: "Cô đừng ngụy biện. Tóm lại cô không thể quấn lấy anh ấy nữa, cho dù anh ấy tới tìm cô, cô cũng phải phủi sạch quan hệ với anh ấy. Hạ Anh Lạc, cô nhìn những hình ảnh đăng trên bản tin đó mà không biết xấu hổ à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com