Hạ Lăng khựng lại, phòng để lại cho người đứng đầu niên khóa? Đó chẳng phải phòng của cô sao?
Vì sao cô giáo Ban Hậu cần lại nói cô không có phòng đơn?
Ngay sau đó cô nghe thấy một cô gái khác nói: "Hừ, người đứng đầu niên khóa? Người đứng đầu niên khóa lần này không được như lời đồn đâu, chỉ có chị Băng Mạn mới là người đứng đầu niên khóa thật sự! Chị Băng Mạn ở đây mới là xứng đáng!"
"Cũng đúng..." Một cô gái khác nói.
Lý Băng Mạn mỉm cười, tâm trạng của cô ta rất tốt, không ngờ mình lại nhận được căn phòng này. Chắc chắn là các thầy cô giáo trong Trung tâm Huấn luyện không dám làm mếch lòng chị của cô ta, vì thế mới đuổi con nhóc quê mùa kia đi rồi phân phòng này cho cô ta. Hừ, con nhóc quê mùa vẫn là con nhóc quê mùa thôi, tưởng có chút tư chất trời cho thì ghê lắm sao? Trung tâm Huấn luyện là giới giải trí thu nhỏ, đâu phải có tư chất trời cho thì đạt được tất cả! Rất nhiều lúc bối cảnh và thực lực còn quan trọng hơn tư chất trời cho!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com